“Phụt!”
Sau khi cổ trùng chết, Hồ Lỗi đang chạy trốn ở phía xa lập tức kêu thảm một tiếng, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, dao động khí thế trên người cũng giảm đi rất nhiều.
Cổ Bản mệnh đã tử vong, anh ta lập tức chịu phải thương tổn rất nặng.
“Ngươi là Mộc Kim!!!!"
Lúc này gương mặt của Hồ Lỗi tràn ngập hoảng sợ, nhìn chằm chằm vào thân ảnh mới xuất hiện kia.
Lúc trước Mộc Kim chiến đấu với bọn họ cũng đã sử dụng con thú nhỏ kia, thậm chí còn làm bị thương cổ Bản mệnh của Kim Liệt Võ.
"Đoán đúng rồi”
Lý Phong mỉm cười: "Ta khen thưởng cho ngươi cái chết!”
Hắn vung trường thương lên, ngay sau đó, Hồ Lỗi bị thương nặng lập tức mất đi khí tức sinh mệnh.
“Dễ giết thật”
Lý Phong nhìn thi thể Hồ Lỗi, cảm thán.
Đan Nguyên cảnh chính là một thời kỳ hoàng kim, Đan Nguyên cảnh muốn đánh chết Đan Nguyên cảnh không phải chuyện đơn giản.
Lực công kích của Lý Phong đã hoàn toàn đạt tới trình tự Đan Nguyên cảnh hậu kỳ, thế nhưng muốn đánh chết Hồ Lỗi vẫn cần phải tốn khá nhiều thời gian và công sức.
Thế nhưng hiện tại hẳn lại chỉ cần vài giây là có thể thành công.
Lý Phong nghĩ đến đây thì nhìn sang con thú nhỏ rên vai mình.
Hắn có thể dễ dàng đánh chết Hồ Lỗi như vậy có quan hệ rất lớn với Tiểu Lôi.
“Ha ha, mấy ngày này những người của Thiên Vu cốc cảm giác được nguy hiểm thì đầu tiên đều sẽ thả cổ Bản mệnh của mình ra. Đây chính là con át chủ bài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-luc-vu-tru-yudy-tang/3965783/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.