" Yên tâm đi, có chúng ta đi theo, Lý Phong căn bản không có khả năng chạy trốn. Nơi này là quận Thanh Vô, cũng không phải nơi của nhà họ Lý bọn họ. Hắn cũng không thể trốn về tận nhà họ Lý. Đợi Triệu Võ đại nhân đến đây, tất cả mọi chuyện sẽ có kết quả. Cho dù thế lực của hắn lớn, nhưng hẳn chết rồi, thì cũng không khác gì người thường”
Triệu Lãng Nguyên cười nói, trong mắt ông ta tràn đầy tự tin.
Cho dù thiên phú lớn mạnh thì sao? Không phải là sắp rơi vào tay bọn họ đó sao.
"Hửm?"
Vừa nói xong, sắc mặt Triệu Lãng Nguyên đột nhiên hơi thay đổi
Ông ta trực tiếp đứng dậy, nhìn vẽ phía xa.
“Sao vậy?” Triệu Nham cũng thay đổi sắc mặt hỏi.
Xoạt! Triệu Lãng Nguyên vung tay phải lên, trong tay xuất hiện một tấm ngọc bài. Lúc này, trên tấm ngọc bài không có dao động truyền đến.
Tấm Ngọc bài Thần văn này mất cảm ứng đối với Lý Phong rồi!" Triệu Lãng Nguyên trầm giọng nói.
Ầm!
Dao động khí thế đáng sợ trên người ông ta tỏa ra, ông ta nhanh chóng lao về một chỗ.
"Biến mất rồi sao? Sao có thể?" Nghe vậy, sắc mặt Triệu Nham cũng thay đổi
Nhưng hiện tại không phải lúc do dự. Thân hình ông ta bạo động, cũng đi theo phía sau Triệu Lãng Nguyên, cấp tốc lao về phía trước.
Chẳng mấy chốc bọn họ đã đến một nơi, nhưng không có ai ở đó.
Đây là nơi trước đó Lý Phong bị lệnh bài thần văn cảm ứng được, nhưng hiện tại Lý Phong đã biến mất, mà lệnh bài thần văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-luc-vu-tru-yudy-tang/3965549/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.