“Miếng ngọc bội này là cha cháu đưa cho ta, nếu như những lời trước kia đã không còn trọng lượng thì ta cũng nên trả lại miếng ngọc bội này” Chu Hải Đào nói.
Lý Phong gật đầu, cho dù Chu Hải Đào không nói thì hân cũng nói.
“Lý Phong đến là để lấy lại ngọc bội?” Chu Dao nhìn Lý Phong cất miếng ngọc bội đi, trong lòng bồng dâng lên một cảm xúc rất phức tạp.
Lúc trước cô ta còn tưởng Lý Phong tới đây vì không muốn phá bỏ hôn ước giữa hai người, không ngờ hẳn lại tới để chấm dứt hoàn toàn chuyện này.
Trong lúc nhất thời, Chu Dao không biết trong lòng mình đang là cảm xúc gì.
Có nhẹ nhàng thoải mái, nhưng cũng có phức tạp.
Nhưng dù thế nào đi nữa thì mọi chuyện cũng đã kết thúc rồi, chính cô ta là người đã đẩy thanh niên này ra.
Sau này hai người sẽ không có bất cứ quan hệ nào nữa.
"Tiểu Phong, không dễ dàng gì mới có dịp cháu tới quận Thanh Vô, ở lại nhà họ Chu vài ngày đi.” Sau khi trao đổi ngọc bội xong, Chu Hải Đào thu hồi cảm xúc trong lòng, mỉm cười nhìn Lý Phong.
“Không được đâu, Chu thúc, cháu còn chút chuyện phải làm, không thể ở lại lâu” Lý Phong nghe Chu Hải Đào nói thì lắc đầu từ chối.
Chu Hải Đào thấy hân từ chối thì cũng không nói thêm gì nữa.
Ông ta nhìn về phía Lý Phong, im lặng một chút rồi nói: “Để ta tiễn cháu”
Trong lòng Chu Hải Đào âm thăm thở dài, ông ta có cảm giác lăn này Lý Phong rời khỏi nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-luc-vu-tru-yudy-tang/3965543/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.