Không phải đợi lâu, Chức Nữ thướt tha kiều mị đi tới, theo sau là một đám cung nữ.
Trên người nàng mặc một kiện áo lụa hoa lệ, chất vải sáng rực, tựa như phủ một bầu trời sao trên người, khuôn mặt xinh đẹp được cây trâm hoa bằng bạc chiếu rọi, càng lộ thêm dáng vẻ cao quý.
Cánh môi mềm mại nhẹ nhàng cong lên, cười rạng rỡ quỳ gối trước mặt Ngao Quảng.
“Tham kiến Đông hải long vương.”
Thanh âm của nàng cũng vô cùng êm tai, êm tai giống như tiếng chim, tuy rằng đã là lần thứ hai gặp mặt, tuy rằng Hoàng Phủ Thanh Cuồng không thích nữ nhân, nhưng cũng phải nhìn đến ngẩn người.
“Hoàng Phủ Thanh Cuồng.”
Người gọi y chính là Ngao Quảng, y ngửa đầu, đối mặt với đôi mắt lạnh như băng.
Trong mắt mang theo tia hờn giận_ vì sự xuất thần của y.
Trước mặt là một thiên tiên xinh đẹp, nhưng thần sắc Ngao Quảng không thay đổi chút nào, ngay cả khóe mắt cũng không liếc một cái, từ đầu tới cuối, hắn chỉ nhìn duy nhất Hoàng Phủ Thanh Cuồng.
Hoàng Phủ Thanh Cuồng hơi đỏ mặt,y cảm thấy ngượng ngùng, cũng cảm thấy vạn phần đắc ý ── đối với ai hắn cũng lãnh đạm vô tình, sự ôn nhu này chỉ có y được sở hữu mà thôi.
Người yêu là độc nhất vô nhị, y thích cảm giác này.
“Quảng vương, đây là hỷ phục ngài yêu cầu.”
Chức Nữ vỗ vỗ tay, cung nữ phía sau dâng lên khay đựng y phục.
Ngao Quảng không có phản ứng, vẫn cứ cầm muỗng uy Hoàng Phủ Thanh Cuồng uống canh cho xong.
Cảm thấy cung nữ kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-long-ham-tinh/82008/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.