“Nói nhảm!” Thấp giọng mắng một tiếng, Long vương Ngao Quảng thu hồi thuật phân thân, gương mặt lạnh lùng phản chiếu qua lớp thủy tinh để lộ ra một vẻ âm trầm lãnh khốc.
Thuỷ tinh cung không chỗ nào không trong suốt, ngàn vạn cột trụ bằng dá thủy tinh lục giác ánh ra màu xanh lam của nước biển, thủy tinh trong suốt làm cho cung điện muôn đời vĩnh tồn dưới biển sâu càng lộ vẻ huy hoàng rực rỡ, cũng càng thêm phần tịch mịch.
Ngao Quảng chính nghiêng người ngồi trên tọa thượng thật to dành cho Vương của thủy tinh cung, dùng ánh mắt đen nhánh lạnh băng chăm chú nhìn những người cá đang đi lại bên ngoài kia, nga cả khi thuộc hạ đi tới, hắn một chút cũng không nhúc nhích.
Một hắc y nam tử tiến tới, quỳ một gối xuống đất, “Vương, thần có việc cần bẩm báo.”
Ngao Quảng vẫn như cũ ngồi bất động trên ghế, thần tử của hắn dù sao cũng đã quen với việc đó, chờ đợi một lát sau, liền tự động nói tiếp, “Hành tung của Bắc Uyên Hà Long vương đã điều tra được, hiện hắn đang tạm lánh trong vùng núi Yến sơn, gần một nhánh sông nhỏ.”
Âm thanh của Hắc y nam tử vừa dứt, bên cạnh hắn có hai người khác liền cao giọng nói:
“Bạch long Tiễn Vũ quân tả thỉnh Long vương cho tiên phong đi giết tội phạm!”
“Hồng long Thuẫn Xuy quân hữu thỉnh Long vương cho tiên phong đi giết tội phạm!”
Hai người thân mặc lân giáp, một trắng như tuyết, một đỏ như lửa, cả hai đều có bộ dáng cao lớn anh tuấn, không thể so xem ai hơn ai kém ai. Bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-long-ham-tinh/82000/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.