Mộ Dung Tiểu lạnh mặt ngồi ngay ngắn, nhìn vẻ mặt cao quý nghiêm nghịcủa nàng, ai cũng nghĩ cô nương xinh đẹp này giống như một bức tượng,cất giấu trong sơn động không thấy ánh mặt trời.
“TiểuTiểu, ngươi đừng giận.” Tiêu Xa ngồi xếp bằng bên cạnh nàng, cẩn thậnnhìn sắc mặt của nàng, an ủi nói, “Nếu là Sơ đệ dụ ngươi tới chỗ này,nói không chừng hắn đã biết chúng ta mất tích, đang chạy đi báo tin rồi. Cha mẹ ngươi, còn có cha mẹ ta, khẳng định sắp tìm thấy chúng ta rồi.”
“Không cho nói tới thối ca ca.” Mộ Dung Tiểu xụ mặt xuống, chu đôi môi phấnhồng ra, cáu kỉnh nói, “Ta không có vị ca ca như thế.”
Nói đếnMộ Dung Sơ, Mộ Dung Tiểu chỉ muốn đánh người. Rõ ràng nàng và hắn cùngtuổi, vậy mà hắn lại đòi hơn nàng —- không phải chỉ là chui ra từ trongbụng mẫu thân sớm hơn một chút thôi sao, thế mà cha đã đặt tên hắn là“Sơ”, bản thân chỉ có thể gọi là “Tiểu”, ngay cả tên đã bị hắn chèn éprồi.
Bình thường ca ca phải chiếu cố muội muội còn chưa nói.Nhưng mà hắn chỉ biết bắt nạt nàng, hãm hại nàng. Mộ Dung Tiểu ở nhàtrời không sợ, đất không sợ, ngay cả phụ thân cũng phải ngoan ngoãn phục tùng nàng, coi nàng như châu báu, nhưng nàng lại sợ vị ca ca như mavương này. Ví dụ như thời điểm chơi đùa, Mộ Dung Sơ gan lớn, phá hỏng đồ chơi, nhưng hắn lại cố tình giả như không có chuyện gì, bản thân vỗmông, nhanh như chớp chạy ra ngoài. Mà chân trước hắn vừa ra ngoài, thìsau lưng Mộ Dung Tiểu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-long-chi-cuu-lai-truot-chan-mo-dung-thieu-nien/11943/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.