Chàng đòi kết tóc se tơ,Ba câu thiếp hỏi đáp cho vừa lòng.** *C ung nữ nọ mỉm cười:- Đa tạ tiên sinh.Bao Bất Đồng nói:- Bọn ta đường sá xa xôi, bôn ba đến gặp công chúa, trên đường đi, có kẻ táng thân nơi gió cát sa mạc, có kẻ bỏ mình nơi miệng cọp hàm sư, có người bị thủ hạ của vương tử Thổ Phồn giết chết, đến được Linh Châu, mười phần chỉ còn một hai. Ai ai cũng chỉ mong được nhìn dung nhan công chúa một lần, ngờ đâu chiû vì cha mẹ sinh sớm mất vài năm thành thử tại hạ quá bốn mươi rồi, bao nhiêu công lao trở thành công cốc. Nếu biết thế này, ta ắt chẳng ra đời sớm làm gì.Người cung nữ che miệng cười khúc khích nói:- Tiên sinh nói đùa đấy thôi, con người sinh ra sớm hay muộn, nào có phải do chủ ý của mình đâu?Tông Tán nghe Bao Bất Đồng lèm bèm nói mãi, hầm hầm nhìn y, quát lớn:- Công chúa điện hạ đã truyền như thế, tất cả cứ tuân lệnh là xong, ngươi còn lải nhải nỗi gì?Bao Bất Đồng thản nhiên nói:- Vương tử điện hạ, ta nói thế là cốt cho điện hạ đấy thôi. Năm nay ngươi đã bốn mươi mốt tuổi, tuy không phải là già nhưng cũng đã là ngoại tứ tuần, không được vào gặp công chúa. Hôm trước ta coi số bát tự dùm điện hạ, ngươi sinh năm bính dần, tháng canh tí, ngày ất sửu, giờ đinh mão, tính ra là vừa đúng bốm mươi mốt.Tông Tán vương tử kỳ thực chỉ mới hai mươi tám, có điều râu ria xồm xoàm, thành thử bao nhiêu tuổi khó mà biết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-long-bat-bo-ban-moi/1365964/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.