Canh khuya một giấc mơ màng,Hỏi người trong mộng hỡi chàng là ai.Ðây Bồng Lai, đấy Thiên Thai,Người nay hóa bướm, bướm mai thành người.** *Hư Trúc kinh hãi vọt lên hai bước, Ðồng Mỗ hoảng hốt rít lên, chạy vềphía y. Người áo trắng nói nhỏ:- sư tỉ ở nơi đây xem chừng thoải mái nhỉ?Giọng đó là tiếng của một phụ nữ, cực kỳ thanh tao uyển chuyển. HưTrúc tiến lên thêm hai bước nữa, thấy người áo trắng kia thân hình mảnh dẻyểu điệu, quả đúng là đàn bà thật, trên mặt che bằng một tấm khăn Sa trắngnên không nhìn rõ diện mạo, nhưng nghe gọi là "Sư tỉ", nghĩ bụng hóa rangười nhà với nhau, Ðồng Mỗ có người đến giúp rồi, biết đâu không cầnmình lẩn quẩn ở đây nữa. Thế nhưng khi liếc mắt nhìn Ðồng Mỗ, thấy khuônmặt bà ta cực kỳ quái lạ, vừa khiếp đảm lại vừa phẫn nộ, cộng thêm mấy phầnkhinh thị.Ðồng Mỗ vội chạy tới bên cạnh Hư Trúc, kêu to:- Mau cõng ta lên núi!Hư Trúc đáp:- Cái này... tiểu tăng có điều thắc mắc, nhất thời chưa hiểu rõ...Ðồng Mỗ nổi giận, vung tay nghe bốp một tiếng tát cho y một cái kêulên:- Con tặc tiện nhân đã đuổi đến đây rồi để mong hại ta, ngươi khôngthấy hay Sao?Khi đó Ðồng Mỗ ra tay quả không phải nhẹ, Hư Trúc bị cái tát một bênmặt liền Sưng lên ngay. Người áo trắng nói:- sư tỉ, Sao chị già mà tính nết vẫn còn nóng tính thế, người ta đã khôngbằng lòng, thôi cũng đừng ép người ta làm chi, đánh đánh chửi chửi để làm gìchứ? Tiểu muội khuyên Sư tỉ đối xử với người ta lễ mạo một chút là hơn.Hư Trúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-long-bat-bo-ban-moi/1365943/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.