Tiêu dao tự tại một thân,Chẳng ai ước thúc bó chân ra vào.** *Người được chữa dĩ nhiên vô vàn cảm kích đã đành, người đứng ngoài cũnghết sức bội phục tài Lung Á lão nhân nhưng nghĩ lại ông ta là thầy của Tiết ThầnY nên cũng không lấy gì làm lạ.Sau cùng Hư Trúc đi đến trước mặt Huyền Nạn khom lưng nói:- Sư bá tổ, đệ tử làm liều một phen, muốn đánh vào huyệt Bách Hội của sưbá tổ.Huyền Nạn mỉm cười đáp:- Ngươi được lọt vào mắt xanh của Thông Biện tiên sinh, học được tài nghệxảo diệu để chữa bệnh, quả là phúc duyên không nhỏ, cứ việc đánh vào huyệtBách Hội của ta đi.Hư Trúc khom lưng đáp:- Nếu như thế đệ tử đành mạo muội.Khi y còn ở trong chùa Thiếu Lâm, mỗi khi gặp Huyền Nạn đều phải đứngxa xa mà nhìn, thỉnh thoảng Huyền Nạn tụ tập tăng chúng, giảng giải tâm pháp võcông, Hư Trúc chỉ đứng theo địa vị mà nghe, chưa bao giờ được cùng ông nóichuyện, lần này lại giơ tay đánh lên đầu ông ta, tuy nói là để trị thương, trong bụngkhông khỏi phập phồng, thấy nụ cười của ông ta trông có vẻ lạ lùng, không hiểucó ý gì, bèn cố gắng định thần nói thêm một câu:- Đệ tử mạo phạm, xin sư bá tổ thứ tội cho.Y nói xong tiến lên một bước, giơ chưởng nhắm thẳng huyệt Bách Hội củaHuyền Nạn, không nặng không nhẹ, chẳng chậm chẳng nhanh đánh xuống.Chưởng của Hư Trúc vừa đánh xuống đầu Huyền Nạn, nét mặt Huyền Nạn độtnhiên lộ một nụ cười quái đản, chỉ kêu lên một tiếng dài, đột nhiên người sụmxuống, dãy dụa mấy cái, nằm gục xuống đất không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-long-bat-bo-ban-moi/1365936/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.