Dù cho hang hổ đầm rồng,Vào sinh ra tử anh hùng nhẹ tênh.Trông ra trời đất mông mênh,Tấm thân bảy thước lênh đênh một mình.***Kiều Phong vận công một hồi lâu, bỗng nghe ở phía tây bắc có hai tiếng lạch cạnh truyền tới, biết là có người trong võ lâm chạy trên mái nhà, kế tiếp phía đông nam cũng có tiếng động. Khi nghe tiếng động phía tây bắc, Kiều Phong cũng không để tâm nhưng khi cả hai bên kẻ tung người hứng như thế, ắt hẳn có kẻ vì mình mà đến đây. Ông hạ giọng nói nhỏ với A Châu:-Ta ra ngoài một lát, sẽ quay lại ngay, cô không việc gì phải sợ.A Châu gật đầu. Kiều Phong không thổi tắt đèn, cửa phòng vốn dĩ mở he hé, ông nghiêng người lẻn ra, vòng ra ngoài cửa sổ hậu viện, đứng nép sát vào tường.Chỉ nghe từ một căn phòng trong khách điếm ở phía đông có tiếng người vọng ra:-Có phải Hướng bát gia đấy chăng? Xin mời xuống đây.Người ở phía tây bắc cười nói:-Quan Tây Kỳ lão lục cũng đã đến rồi.Người trong phòng đáp:-Hay lắm! Hay lắm! Xin tất cả vào đi.Trên nóc nhà hai người lần lượt nhảy xuống, đi vào trong phòng. Kiều Phong nghĩ thầm: "Quan Tây Kỳ lão lục được người đời gọi là Khoái Đao Kỳ Lục, là một hảo hán nổi tiếng đất Quan Tây. Còn Hướng bát gia kia là Hướng Vọng Hải đất Tương Đông, nghe nói y là người trượng nghĩa sơ tài, võ công cao cường. Hai người này đâu phải là phường gian hiểm, cũng chẳng dây dưa gì đến ta, ắt không phải vì mình mà đến đây, hóa ra mình nghi lầm. Người trong phòng giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-long-bat-bo-ban-moi/1365909/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.