Điền Lôi Lôi giống như một con búp bê không xương mềm mại, tùy ý để thầy xoa bóp, tìm vị trí thoải mái ở trong lồng ngực anh, nhìn anh chằm chằm nửa ngày: “Thầy gấp sao…” 
Con ngươi đỏ lên của Cao Điểm dường như muốn phun lửa, nửa ngày mới nói: “… Đi ra ngoài ba năm, tăng công lực rồi.” 
Đây nếu là trước kia, Điền Lôi Lôi nghe thể loại vui đùa nửa mê say này, gương mặt thường thường đỏ bừng, nói không nên lời. Nhưng hôm nay, cô thản nhiên hưởng thụ cái ôm của Cao Điểm, còn to gan tiếp chiêu như vậy. 
“… Là thầy dạy tốt.” Điền Lôi Lôi cười nói. 
Không chờ Cao Điểm nói thêm gì, Điền Lôi Lôi đã leo lên cổ anh, nghiêm túc mà hôn hầu kết của anh, lắng nghe hô hấp càng ngày càng nặng của anh, nhẹ nhàng nói bên tai anh giống như mèo con nỉ non: “Thầy ăn ngon thật…” 
…… 
Quan hệ của Điền Lôi Lôi và Cao Điểm, rất khó có thể dùng một câu để miêu tả chuẩn xác. 
Tựa như hiện tại, hai người đều bùng cháy, Cao Điểm lại nghiêm trang mà nói với học trò: “Tôi đưa em về nhà!” 
Mà học trò bị thầy hôn đến mức môi đều đã sưng lên, cũng có thể bình tĩnh đồng ý: “Vâng, được.” 
Bọn họ đều đã không còn trẻ, đã sớm luyện cấp bậc nhịn lửa đến mức cao nhất, lửa bốc cháy lên trong nháy mắt do tình cảm mãnh liệt bốc cháy căn bản không thương tổn chút nào. 
Hai người đều không bình thường. 
Tựa như 6 năm trước, ánh mắt đầu tiên Điền Lôi Lôi nhìn thấy Cao Điểm, liền 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-loi-dia-hoa/924241/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.