Con bò già còn đặc biệt viết chữ của con người.
Đỗ Thánh Lan nhìn thấy khúc cuối nó hơi dừng lại một chút, dường như nó muốn viết cái gì đó nhưng rồi bỏ qua, y cực kỳ hoài nghi đó là mấy từ thô tục bẩn thỉu.
Âm Khuyển đi tới trước, hỏi một lần cuối cùng: “Nghĩ kỹ chưa?”
Mục đồng mặt mày nặng nề gật đầu.
Đỗ Thánh Lan xoa ấn đường, nhấn mạnh: “Hỏi con bò.”
Con bò già nội tạng chảy đầy đất nhưng ý chí sinh tồn rất mạnh, nó cố gắng chịu đựng không ngã xuống.
Sức mạnh nguyền rủa không thể diễn tả làm mọi người lui về sau một bước. Giữa không trung, sương mù màu đen bao bọc một tờ giấy trắng tinh. Không giống lúc cẩu thả tạo ra con chó giấy, bước nguyền rủa đầu tiên là để máu tươi thấm vào tờ giấy, sau khi tờ giấy đã bị nhuộm đỏ hoàn toàn thì khí đen quẩn quanh xuyên thấu như thể vừa cắt cửa sổ.
Chế tạo thần hồn tái thể cho con bò già cần rất nhiều cấm chú, một đoàn khí đen hạ xuống, mọi người không nhìn thấy bất kỳ thứ gì.
Sinh linh Minh Đô không phải là bất tử bất diệt, cấm chú sẽ dần biến mất theo thời gian, đến lúc đó linh hồn sẽ mãi mãi sa vào bóng tối không được siêu sinh, giá trị hay không giá trị, không ai có thể đoán được.
Mục đồng ích kỷ muốn con bò già sống sót. Từ sau khi mất đi người yêu, trong những năm tháng dài đằng đẵng, nó chỉ còn một người bạn này.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-loi-co-the-co-y-xau-gi-chu/3508599/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.