Đỗ Thanh Quang không nói một lời.
“Cha, sao cha không trả lời con?”
Con chó giấy sắp tắt thở, nghe vậy không nhịn được khàn giọng nói: “Ngươi xem ông ta dám trả lời sao?”
Ai thèm quan tâm ông ta trả lời hay không, bây giờ bọn họ chính là người thân. Đỗ Thánh Lan như một con sói đói tham lam, tay trái xách con chó lắc lư, hạ giọng nói: “Trời không diệt ta, chúng ta diệt Phạn Hải trước.”
Đỗ Thánh Lan đang nhắc nhở nó lát nữa đừng tiếc rẻ chút tiên vận cuối cùng.
Con chó giấy thành thật nói: “Giới bích có vết thương, có lẽ không có tiên vận cũng có thể ra vào.”
Đỗ Thánh Lan sửng sốt, hắn đã không còn sức quan tâm nhiều như vậy nữa. Linh áp mạnh mẽ như muốn nghiền nát cơ thể, hắn điều động chút chân khí còn lại, bắt đầu một cuộc chạy trốn mới. Khoảng cách giữa hai người rất gần, Đỗ Thánh Lan chạy ba bước đã lướt qua người Đỗ Thanh Quang.
Dường như cùng lúc đó, Đỗ Thanh Quang cũng xoay người chạy tới giới bích.
Miệng vết thương trên giới bích bị lôi kiếp màu máu chặn lại trước, hình như nó không muốn phối hợp nên Đỗ Thánh Lan chỉ có thể liều mạng nhét nó vào: “Ông nội ơi, coi như là con lạy ông, phối hợp một chút đi…”
Mấy lời lẩm bẩm lọt vào tai Đỗ Thanh Quang khiến ông ta hơi nhíu mày.
“Mau, cản bọn họ lại!”
Các tiên nhân sau lưng hoàn hồn, không biết là ai ra lệnh. Áp lực như dời núi lấp biển vọt tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-loi-co-the-co-y-xau-gi-chu/3508594/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.