“Ta xem ngươi như cha, ngươi lại tự tay huỷ ta!”
Không biết tâm trạng của người khác có tốt hay không chứ Đỗ Thánh Lan thì vui lắm. Đối mặt với kiếm linh đang giận đùng đùng, hắn thậm chí còn đi an ủi: “Đều đã qua rồi.”
Kiếm linh gào lên: “Ngươi thì biết cái gì? Sớm muộn gì lão cũng chết!”
Nó mắng chửi rất ghê. Đối với kiếm linh mà nói thì Tư Châu giống như cha, sự phản bội này đã phá huỷ hình tượng người cha vĩ đại trong lòng nó.
Đỗ Thánh Lan nghe xong hoàn toàn không giận, hắn mỉm cười – một nụ cười chân thật đầu tiên từ sau khi lên Trảm Nguyệt Sơn, sau đó quay sang nói với Cố Nhai Mộc: “Đứa nhỏ này miệng ngọt ngào ghê.”
“…..”
Huyết quang có tính phá hoại bị Trúc Mặc đánh tan, trạng thái trước mắt của kiếm linh là càng nói chuyện với nó thì công kích của nó càng mạnh.
Sự vô pháp vô thiên này mang theo khí thế muốn giết hết tất cả, sau một tiếng ‘đi’ trầm thấp của Trúc Mặc, kiếm linh bị vỏ kiếm của đối phương tạm thời trấn áp.
Đỗ Thánh Lan thấy thế nhướn mày, thảo nào Trúc Mặc có thể làm bị thương Đỗ Thanh Quang, chỉ cần một vỏ kiếm đã có thể ngăn chặn kiếm linh.
Đi vào trong Kiếm Đường hỗn loạn, Trúc Mặc luôn dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn Đỗ Thánh Lan.
Đỗ Thánh Lan biết gã đang muốn làm gì, giả sử chỉ có một mình hắn lên núi thì bây giờ sẽ trở thành tình cảnh dưới mũi kiếm là một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-loi-co-the-co-y-xau-gi-chu/3508587/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.