Ý của mọi người chỉ có một, để hắn cố gắng tiêu hao sức mạnh của hòn đá kia. Đỗ Thánh Lan cười giễu cợt, bọn họ nào biết tự hòn đá này bay vào, đến bây giờ hắn chưa từng hút chút sức mạnh nào của nó, đau đớn vô ích.
Hòn đá này bay vào trong cơ thể, hai luồng khí dính máu thịt càng đấu tranh dữ dội. Dưới trạng thái nội thị, Đỗ Thánh Lan có thể nhìn thấy hai cổ sức mạnh bất đồng xông vào nhau cắn xé hung tàn, không bên nào thắng bên nào, trái lại là tạo ra dư âm làm khổ đương sự.
“Đừng đánh…” Đỗ Thánh Lan cố gắng truyền âm tâm linh.
Đáng tiếc là hòn đá không nghe thấy linh hồn của hắn đang la hét.
Nhìn thấy kim quang trên người Đỗ Thánh Lan yếu hơn một chút, Ngọc Diện Đao châm chọc: “Đừng nói là hắn, đổi thành một người trong các ngươi cũng không thể hấp thu được nguồn sức mạnh này.”
Đỗ Thánh Lan không phản bác, hiện tại sức khoẻ của hắn rất yếu, phản bác hoàn toàn không có độ tin cậy.
Nhóm đại năng giả luôn để ý tới hắn cũng chú ý điểm này.
Ngọc Diện Đao vươn tay nhẹ nhàng ma sát chuôi đao, lời nói ra như mê hoặc người khác: “Hắn chết không quan trọng, nhưng sau khi hắn chết, mọi người lại bắt đầu tranh giành hòn đá kia. Thay vì cứ chém chém giết giết thì hãy để ta lấy bảo bối ra, sau này ta sẽ không bạc đãi chư vị.”
Hắn bước một bước về phía trước: “Chuyện ám sát cũng coi như bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-loi-co-the-co-y-xau-gi-chu/3508583/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.