Bùi gia liên hôn lập nghiệp, ở rể, xuất giá, kiểu gì cũng có. Trên con đường tu hành nhiều tai nạn, có khi người Bùi gia một năm đổi mấy người đạo lữ, ở Bùi gia nói chuyện huyết mạch tinh thuần đúng là buồn cười.
Bàn Thiên Hạc nghĩ như vậy, đột nhiên cảm thấy một cái tát này đáng giá lắm.
Gã nhìn sang người Bùi gia đứng hai bên, dường như cũng hiểu được hành vi của lão tổ.
Đại trưởng lão vốn muốn nói lời hay ý đẹp, nào biết lão tổ lại nóng tính như vậy. Dưới cái nhìn của hàng trăm cặp mắt, đại trưởng lão không tiện tức giận, nếu không sẽ bị nói là khi sư diệt tổ.
Ông ta niệm Thanh Khiết Chú nhưng bóng nước không thể rửa sạch sắc mặt u ám, đại trưởng lão hơi khom lưng, ra vẻ khiêm tốn nghe giảng, giọng đè nén: “Người này huyết mạch khác thường.”
Vừa dứt lời, mọi người đều iim lặng.
Sau đó đại trưởng lão lại nói: “Huyết mạch của hắn có dấu hiệu phản tổ.”
Đỗ Thánh Lan vẫn trốn trong cổ áo không nhúc nhích, thầm than một câu cáo già. Ông ta làm thế chính là gửi gắm hy vọng cho Bùi Mộc Hàn, cho dù kết quả có nhầm lẫn cũng có thể đổ thừa rằng bản thân phán đoán sai lầm. Hơn nữa, cho dù huyết mạch Bùi gia mỏng manh vẫn có thể khởi động huyết mạch linh đài có phản ứng. Nếu một chút phản ứng cũng không có, ông ta chắc chắn sẽ hứa hẹn nhiều lợi ích khác, hai vị gia chủ kia nhất định giúp Bùi gia giết Cố Nhai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-loi-co-the-co-y-xau-gi-chu/3508556/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.