Yêu nữ lại phát động tấn công, Lâm Phong dùng bộ pháp né tránh, hắn vừa hiện ra thì ăn ngay một cước của yêu nữ vào mặt.
- Ta nói đánh người không đánh mặt…
Lại thêm một cước vào bụng, sao đó là vô số đòn đánh vào tất cả các bộ vị trên cơ thể hắn.
- Đánh chết ngươi… ẦM…
Linh Mộng quay trở lại trên giường, nhìn tên nam tử nằm im trên mặt đất.
- Ngươi cứ từ từ mà suy nghĩ, tài nguyên của thánh nữ phủ không phải thứ mà ngươi có thể tưởng tượng, có thể giúp ngươi đột phá, giúp ngươi bảo mạng cũng có thể giúp ngươi tìm một nữ tử nào đó.
- Ta…
- Cút.
Lâm Phong chưa kịp nói thì cảm giác cơ thể nhẹ bổng, bên tay nghe thấy tiếng vù vù của gió, cảm giác như đang phi hành.
Ở một nơi cách đó không xa, Phong Viêm đang vui mừng vì nhận được một mối làm ăn mới thì cảm thấy hàn khí từ khắp nơi tràn tới, sắc mặt đại biến.
- Lãnh sư tỷ không biết tìm đệ có chuyện gì ?
- Chuyện của Lâm Phong tự ta sẽ giải quyết, ngươi tốt nhất đừng xen vào.
- Nhưng ta đã hứa với Lâm sư đệ.
Phong Viêm vừa nói xong thì nhìn thấy một cái túi trữ vật bay đến, bên trong có 5 vạn trung phẩm linh thạch.
- Đệ hiểu rồi.
- Nếu ngươi còn xen vào thì đừng trách ta. — QUẢNG CÁO —
- Sư tỷ yên tâm, Phong Viêm đệ nói được làm được.
Lãnh Hàn Băng lạnh lùng nhìn đối phương rồi rời đi, nhìn thân ảnh như tiên nữ bay giữa trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la/360092/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.