Nhảy xong vài khúc, tiếng tỳ bà ngưng lại. Theo phân phó của Trần Trường, vài nữ tử kéo đến bên cạnh mấy tên phú thương đùa giỡn.
"Tứ đệ! Ta giữ lại người tốt nhất cho ngươi." Trần Trường hướng về một nữ tử gọi một tiếng: "Hinh Hà!"
Nàng kia lên tiếng trả lời rồi chầm chậm đi đến, mảnh mai lưu loát, thướt tha, Nga Mi đạm tảo, má hồng ẩn tình, khuôn mặt kia rõ ràng khác với những nữ tử diễm lệ, ngược lại thanh thuần vô cùng, chỉ là trên mặt có một tia thản nhiên lãnh ý. Nhưng một chút lãnh này lại làm cho nữ tử xuất thân nơi nhạc phường thêm một tia quý khí.
"Tứ đệ! Để Hinh Hà đến hầu hạ ngươi. Ở đó có chừa lại cho ngươi một gian thượng phòng." Dứt lời, Trần Trường chỉ về một loạt sương phòng ở hậu viện.
Vệ Tử Quân nhìn theo hướng ngón tay của Trần Trường, thấy vài nam nhân ôm nữ tử đi thẳng đến khách phòng, trong lòng hiểu được dụng ý của Trần Trường, nhất thời xấu hổ vạn phần.
Trần Trường thấy trên mặt hắn ẩn ẩn đỏ ửng, không khỏi cười nói: "Như thế nào? Tứ đệ! Có phải chưa từng.."
"Tam ca!" Vệ Tử Quân não nói.
"Như thế nào? Đừng sợ, Tam ca dạy ngươi!" Trần Trường kề sát mặt Vệ Tử Quân trêu tức nói.
"Tam ca! Ngươi.." Vệ Tử Quân ảo não về phía Trần Trường chân hung hăng dậm xuống.
"Ai u.. Tứ đệ! Ngươi là đại nam nhân sao còn độc hơn cả nữ nhân, lại dùng loại một trong ba loại thủ đoạn này." Trần Trường đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-hong-tran-ngan/2340570/quyen-1-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.