Ăn xong cơm trưa, trên sông nổi lên trận gió lớn, đoàn người đành phải ở trong khoang thuyền.
Liên Ngô nhàm chán, tay cầm hai cái tiểu lâu đi về hướng hai người đang trò chuyện với nhau vui vẻ. Nàng dường như không thể gia nhập với bọn họ, nàng cùng Lý Thiên Kỳ cũng có thể nói với nhau vài câu, nhưng trước mặt Tứ đệ, nàng liền thành người ngoài cuộc.
"Tứ đệ cùng Tẩu tẩu chơi một ván cờ vây được không?" Liên Ngô đem tiểu lâu đặt trước mặt Vệ Tử Quân rồi ngồi xuống.
"Được, hiếm khi Tẩu tẩu có nhã hứng, chỉ là tiểu đệ kỳ nghệ không tinh, Tẩu tẩu thủ hạ lưu tình." Vệ Tử Quân cũng hưng trí, không biết tiểu mỹ nhân kỳ nghệ như thế nào, có thể chủ động mời, nghĩ đến chắc không tệ.
"Tứ đệ quá khiêm nhường, Tẩu tẩu mới là kỳ nghệ không tinh, mỗi khi cùng nhị ca ngươi chơi cờ, hắn luôn nhường trước cho ta vài nước, nhiều lần vẫn là thua hắn. Khoảng cách quá lớn, chơi cũng không thú vị, đến nỗi muốn tìm một người chơi cờ giết thời gian cũng không có, cho nên hôm nay mới mời Tứ đệ chơi cùng."
Kỳ lâu tinh mỹ mở ra, trong đó là quân cờ được mài từ bạch ngọc cùng lục ngọc, nhỏ như móng tay, vô cùng tinh mỹ, đây quả thực là một tác phẩm nghệ thuật, khó trách kỳ lâu kia nhỏ như vậy. "Tẩu tẩu, đệ thật sự khâm phục bàn tay của nghệ nhân, ngay cả quân cờ này cũng lung linh xinh đẹp tuyệt trần như thế." Vệ Tử Quân tay cầm quân cờ bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-hong-tran-ngan/2340531/quyen-1-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.