Cảm giác lúc này, bất giác thật ấm áp, không thấy quá lạnh. Thẳng đến khi có người mở cửa xe.
"Đi xuống! Đi xuống ở trọ! A? Tiểu tử xương cốt cứng rắn, còn rất biết khiến người đau lòng." Người mở cửa xe nói thầm một câu.
Đôi mắt đang nhập nhèm buồn ngủ của Vệ Tử Quân mở ra, bên ngoài ánh trăng rọi vào, ở trọ? Có nhà trọ sao? Giãy dụa ngồi dậy, duỗi tay, lại đẩy một mảng cỏ ra.
Nàng lúc này mới phát hiện, trên người nàng phủ rất nhiều cỏ, bên trên còn đắp ngoại sam của Lý Thiên Kỳ. Vệ Tử Quân thất thần một trận, hướng bên người nhìn lại.
Thấy Lý Thiên Kỳ chỉ mặc nội sam màu trắng nằm trong toa xe lạnh lẽo, toàn bộ cỏ, đều đắp trên người nàng.
"Nhị ca!" Trong thanh âm của Vệ Tử Quân có chút nức nở.
Đều tại mình tham ngủ, tại sao một chút cũng không phát hiện.
Nàng ôm lấy thân thể lạnh lẽo của hắn, không ngừng ma sát, "Nhị ca, ngươi làm sao vậy, mau tỉnh lại."
"Tử Quân.." Lý Thiên Kỳ mở mắt, liếm môi, "Không có việc gì, nhị ca có chút mệt thôi."
Nghe thấy hắn mở miệng, Vệ Tử Quân kinh hỉ ghé sát hắn mặt, "Nhị ca, mau đứng lên, có nhà trọ."
Đem Lý Thiên Kỳ đặt trên giường, đắp chăn xong, quay đầu phân phó một tiểu nhị hầu hạ bên cạnh: "Tiểu nhị ca, đi lấy một cái chậu than đến đây đi."
"Này.. Đã trễ thế này, đều.."
Nàng tùy tay đưa cho tiểu nhị một khối bạc vụn, tiểu nhị kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-hong-tran-ngan/2340506/quyen-1-chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.