Thấy có người tới, hai người bừng tỉnh, lần lượt đứng lên, Lý Thiên Kỳ cũng cầm ngoại bào mặc vào.
"Thật sự là giang sơn dễ đổi, bản tính khó rời, ngươi làm sao có thể quên được bản tính thích dụ dỗ nam nhân." Trong đôi mắt lạnh như băng của Hạ Lỗ dường như dâng lên một tia giận tái đi, khiến miếng băng mỏng trong nháy mắt thiêu tan.
"Ngươi --- đừng hồ ngôn loạn ngữ!" Lý Thiên Kỳ chậm rãi chỉnh lại vạt áo, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Hạ Lỗ.
"A! Thật sự là tình chàng ý thiếp? Ngươi thật lòng che chở cho hắn, nhưng, ngươi có biết hắn là ai không? Hắn hôm nay ở trong lòng ngươi chơi đùa, trước kia hắn từng ở trong lòng bao nhiêu người khác chơi đùa như vậy." Hạ Lỗ vẻ mặt khinh thường.
"Ngươi.. Ngươi nói bậy!" Vệ Tử Quân vẻ mặt khiếp sợ, không thể tin.
"Ngươi đi ra ngoài!" Lý Thiên Kỳ nắm tay Vệ Tử Quân, hắn không muốn nghe những lời chửi bới bôi nhọ nàng.
"Nói bậy? Ha -- ha -- ha --" Hạ Lỗ ngửa mặt lên trời cười. Thở dài: "Ngươi thật là một nam nhân đáng thương!" Lại nói: "Ta cũng không ngại nói cho ngươi lai lịch của người này. Nói vậy, ngươi cũng là bị hắn giấu diếm lừa gạt? Ta không ngại làm làm việc thiện, cứu vớt loại người chung tình như ngươi, ngươi? Muốn nghe sao?"
"Ta không muốn nghe, mời ngươi đi ra ngoài!" Lý Thiên Kỳ vẻ mặt đã sớm băng hàn uấn giận, trong hai con ngươi tỏa ra một tia lạnh lẽo.
"Ngươi không nghe, ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-hong-tran-ngan/2340502/quyen-1-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.