A Sử Na Dục Cốc đã bệnh không thể đứng dậy, khả đôn cùng đám phi tần hậu cung lo lắng không thôi, không ngừng đi vào trong trướng.
Cặp mắt mệt mỏi lướt qua từng nữ nhân vây quanh hắn, ánh mắt đầy khát vọng nhìn Vệ Tử Quân ở bên cạnh.
Nhìn ra khát vọng trong ánh mắt kia, nhưng nàng cũng không thể lại gần hắn, hắn, là phu quân của các nàng, mà nàng lại bị các nàng ghen ghét.
Rốt cục, A Sử Na Dục Cốc cho đám nữ nhân huyên náo này lui xuống, hắn muốn ở riêng với Phong một lát.
"Phong, lại đây!" Bàn tay run run đưa ra, hướng về phía người mà hắn thương nhớ kia.
Mấy ngày nay, hắn không để cho 'hắn' cùng mình ngủ, chỉ vì hắn biết rõ thời gian của mình không còn nhiều, sợ làm cho 'hắn' có uế khí. Phong của hắn, vĩnh viễn sạch sẽ và cao quý, hắn sao có thể để 'hắn' thấy mình ăn uống đi vệ sinh trên tháp dơ bẩn, là trò hề như thế nào? Hắn muốn Phong của hắn lưu lại những ấn tượng tốt nhất về hắn, mỗi ngày càng nhớ 'hắn', càng khao khát, càng nhẫn nại, tận lực đem những mặt tốt đẹp nhất của mình lưu lại trong 'hắn'.
"Phong..." A Sử Na Dục Cốc vuốt ve tay Vệ Tử Quân, hồi lâu, chảy ra hai hàng lệ, "Phong, ta luyến tiếc ngươi."
"Phong!" Đôi tay gầy trơ xương vươn ra, xoa mặt Vệ Tử Quân, người kia vội vàng cúi người, để cho tay hắn thuận lợi đặt lên mặt nàng.
A Sử Na Dục Cốc vuốt ve mặt nàng, nhìn thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-hong-tran-ngan/2340477/quyen-2-chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.