Thùng thùng tiếng trống trận sấm vang, chiến mã hai quân bắt đầu réo lên, mấy vạn thiết kỵ hô vang trời, trọng kỵ binh của Đại Dục tay cầm trường thương, như một đám quái vật sắt, xông đến.
Lá cờ đầu sói màu vàng phần phật tung bay, lăng liệt mà trầm liễm, tràn ngập sát khí, áo khoác đỏ tươi không lấn át được ánh mắt mãnh liệt mà sắc bén, trầm ổn, đoan chính, Vệ Tử Quân thanh nhã nâng tay, lãnh đạm nói: "Nỏ tiễn!"
Nhất thời, bên trái một loạt cung tiễn thủ, tay cầm cung, mũi tên đã được lắp vào.
Nỏ, loại vũ khí này tầm bắn xa hơn cung tiễn, cũng có uy lực hơn, có thể tạo thành thương tổn nhất định cho trọng kỵ binh của quân địch.
Khi trọng kỵ binh của Đại Dục cách trận doanh của Tây Đột Quyết một trăm năm mươi bước, Vệ Tử Quân ra lệnh: "Bắn tên."
Vô số mũi tên bay như mưa nhằm về phía Đại Dục trọng kỵ binh. Chiến mã trúng tên, mũi tên sắc bén đâm qua giáp sắt, vô số trọng kỵ binh từ trên ngựa ngã xuống.
Những trọng kỵ binh không bị ngã quỵ tiếp tục cầm trường thương trong tay vọt về phía trước, khi bọn họ xông đến trước đại quân Tây Đột Quyết sáu mươi bước, Vệ Tử Quân nâng tay, soái kỳ vung lên, đội kỵ binh phía bên phải chạy đi, vòng tới bên cạnh trọng kỵ binh, vô số chùy sắt, búa nặng đánh về phía đầu, ngực của trọng kỵ binh. Trọng kỵ binh hành động chậm chạp, không thể phản kháng, chùy sắt vừa động, đầu và ngực đã bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-hong-tran-ngan/2340445/quyen-2-chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.