Thấy bộ dáng sầu khổ của nàng, Lý Thiên Kỳ vui vẻ cười to.
Mỉm cười đẩy ngã nàng lên giường, nhẹ nhàng tới gần lỗ tai nàng, trêu tức nói: "Ngoan ngoãn chút, nếu không ta đem ngươi cởi sạch."
Vệ Tử Quân lập tức trừng mắt nhìn hắn, nghĩ xem lời nói vừa rồi của hắn có mấy phần khả năng.
Lý Thiên Kỳ thấy thế lại cười to, sau đó nằm xuống bên cạnh nàng.
Thấy nàng trầm mặc không nói, Lý Thiên Kỳ nhẹ giọng hỏi: "Hận ta?"
"Không có yêu, tại sao phải hận?" Nàng nhắm chặt hai mắt không để ý tới người nọ.
Thật lâu sau, người bên cạnh than nhẹ một tiếng, "Ta biết ngươi nhất định hận ta đồ thán sinh linh. Nhưng ngươi làm sao biết người dân Đại Dục vùng biên giới khổ sở thế nào, dân du mục Tây Đột Quyết giống như giặc cướp, Đại Dục ta hàng năm đều bị Tây Đột Quyết phạm biên, dân chúng nơi đó cơ hồ không có một gia đình đầy đủ, người nhà bị giết, thê nữ bị bắt, Đại Dục từ khi khai quốc tới nay, dân chúng vùng biên giới bị bắt, bị giết đã hơn trăm vạn, mong muốn cả đời ta đó là tiêu diệt Tây Đột Quyết, làm cho biên cương an bình."
Vệ Tử Quân trầm mặc, thật lâu sau mới nói: "Ta cũng hận những người phạm biên, ta đã nghiêm lệnh cấm phạm biên, cũng nghiêm trị những người phạm biên, nhưng vì một lần này, ngươi vì sao phải gây chiến, ngươi làm sao biết ta cai trị Tây Đột Quyết không tốt, biện pháp giải quyết vấn đề, không chỉ có vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-hong-tran-ngan/2340441/quyen-2-chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.