Gió thổi qua cánh rừng, thanh lương mà yên tĩnh. Đám sương giăng dày trong không trung, ngẩng đầu nhìn lên có thể xuyên qua tán cây mà nhìn thấy bầu trời xanh thắm ; một dòng suối, chảy xuyên qua rừng, một đường quanh co khúc khuỷu, dưới ánh mặt trời lóe lên từng giọt lóng lánh.
Sở dĩ chọn ở trong này nghỉ ngơi là để tiện nguồn nước.
"Điện hạ, đã hai ngày nay đại quân ngày đêm chạy không ngừng nghỉ, đến lúc đó người kiệt sức, ngựa hết hơi, sao còn có thể chiến đấu?" Tả võ vệ đại tướng quân Nghiêm Kính Quang nói ra nỗi nghi ngờ của hắn mấy ngày gần đây. Tuy rằng bệ hạ đem tất cả truân vệ quân của hoàng thành giao cho Phong vương chưởng quản, nhưng dù sao, năm vạn truân vệ quân này, tất cả đều do hắn một tay thao luyện, lo lắng là điều không thể tránh khỏi.
Vệ Tử Quân mở tấm bản đồ hành quân ra, đi về phía chúng tướng quân. Mặc dù lần hành quân này, nàng được phong làm Kiếm Nam đạo hạnh quân tổng quản, nhưng những người này vẫn không gọi nàng là quân phố, mà vẫn gọi nàng là điện hạ.
"Nghiêm tướng quân, ngươi hãy xem tấm bản đồ hành quân này." Vệ Tử Quân khoanh chân tùy ý ngồi xuống đất, nâng tay, các vị chủ tướng đều xông tới, "Mấy ngày liền tiến công, sạn đạo của Thục quận ta đã bị hủy, như vậy viện quân của Thổ Phiên tất sẽ đến từ phía Mạn Thiên trại. Thứ nhất vì đi lối này là nhanh nhất, thứ hai vì, không còn đường khác có thể đi. Nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-hong-tran-ngan/2340409/quyen-3-chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.