Bầu trời đêm đông, trong trẻo mà lạnh lùng, bầu trời đầy sao mang theo ánh sáng u hàn cùng ánh trăng lạnh lẽo chiếu sáng cả cánh đồng tuyết rộng lớn u đạm.
Ở Đại Dục, dân chúng đều đang chuẩn bị cho Tết âm lịch, hai ca ca của Vệ Tử Quân đem phụ mẫu nàng về Đại Dục an táng. Tục ngữ nói, nhập mồ vi an, nỗi đau đớn kịch liệt của Vệ Tử Quân rốt cuộc cũng lắng xuống. Chỉ là, nàng không trở về, bởi vì nàng có chuyện càng quan trọng hơn phải làm.
Khi thân thể Hạ Lỗ hoàn toàn khỏe mạnh, hai nam nhân kia, cuối cùng không thể tránh khỏi đánh nhau một trận. Vệ Tử Quân tự nhiên biết bọn họ đánh nhau là vì nàng, điều này làm cho lòng nàng loạn thành một đoàn, chỉ là, nàng không định nói ra, nàng có có thù nhà trong người, con đường báo thù, sinh tử thế nào chưa biết, nàng nào còn tâm tình đi nói chuyên nhi nữ thường tình.
Ánh trăng lạnh lẽo bao phủ thân ảnh thanh hoa như nguyệt kia. Vệ Tử Quân hít một hơi thật sâu, bên ngoài lạnh như băng làm cho tinh thần người ta rung lên, hàn khí xâm nhập miệng, mũi, đâm vào xoang mũi gây đau nhức. Nàng yêu Tây Đột Quyết, nàng yêu mảnh đất cùng người dân nơi đây, không biết tạm thời ly biệt bao giờ mới có ngày gặp lại.
Lẳng lặng nhìn mảnh trời đất này, đem cánh đồng tuyết rọng lớn cùng bầu trời xanh đen kia ghi khắc vào trong đầu, sau đó chậm rãi xoay người. Đang định quay về, nàng lại phát hiện một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-hong-tran-ngan/2340368/quyen-3-chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.