Vừa bước vào quân doanh, Vệ Tử Quân lập tức chạy vào phòng Hạ Lỗ, bên trong không có ai, nàng chạy nhanh ra ngoài, hỏi phụ cách canh cửa, "Hạ Lỗ đi đâu rồi?"
"Hồi khả hãn, Diệp Hộ hôm qua nửa đêm đi ra ngoài, vẫn chưa có trở về."
Vệ Tử Quân nghe vậy, cảm giác có chút mê muội, quả thực đã xảy ra chuyện, hắn nói vậy quả thực quá không bình thường. Hắn đi đâu? Trong đầu nháy mắt hiện lên lời hắn nói buổi tối hôm đó: "Ta cả đời này, chỉ vì ngươi, sống vì ngươi, chết cũng vì ngươi.."
Trong đầu Vệ Tử Quân nổ vang một mảnh, tên ngốc này, hắn muốn đi báo thù cho nàng! Sau khi ý thức được việc này, nàng đột nhiên sinh ra một cỗ tức giận, một mình hắn lẻ loi thì có năng lực làm cái gì? Chỉ sợ bồi mạng mình thì không nói, còn muốn bồi cả mạng nàng nữa. Hắn có từng lo lắng cho nàng? Chẳng lẽ không biết mỗi lần nàng đều phải đến cứu hắn? Chỉ biết chọc phiền toái, cũng không lo lắng cho nàng phải đi giải quyết đám phiền toái đó.
Vệ Tử Quân càng nghĩ càng giận, quay người liền muốn rời đi.
"Khả hãn!" phụ cách kia hô lên một tiếng.
Vệ Tử Quân dừng lại, "Chuyện gì?"
"Diệp Hộ nói, để lại thư ở trong phòng, nói chờ khi khả hãn hỏi thì mời khả hãn xem thư này."
Có thư sao? Hắn cuối cùng cũng làm một việc thiện, nếu không, cánh đồng tuyết mờ mịt, nàng biết tìm hắn như thế nào. Đã qua một ngày rồi, không biết hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-hong-tran-ngan/2340364/quyen-3-chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.