Lâm Phong vội chạy ra mở cửa phòng, trước mặt hắn là một cảnh tượng vô cùng hoành tráng mà cả đời hắn không bao giờ quên, bên trên yêu cầm bay thành mây, dưới đất yêu thú chạy thành đàn, dù hắn có đếm cả đời có lẽ cũng không đếm hết.
- Là phi cầm yêu thú, sao nhiều dữ vậy ?
Mấy tên này bình thường trốn biệt tích muốn tìm cũng không dễ, hôm nay không biết là lễ hội gì mà kéo ra cả dòng họ thế này.
- Thú triều, chắc chắn là thú triều.
- Còn đứng đó nhìn gì nữa, chạy mau lên.
- À được.
Lâm Phong chạy ra ngoài đường, lúc này trong thành vô cùng hỗn loạn, tu sĩ và yêu thú điên cuồn chém giết, hắn vừa xuất hiện thì đã bị một đám yêu xà tấn công.
Hắn chém bay một con yêu xà sao đó lấy ra một tờ hành không pháp chỉ kích hoạt.
- Tiểu tử truyền tống trận ở phía bên kia, ngươi bay nhầm rồi.
- Đi Ảnh Nguyệt trước.
Lâm Phong vừa bay lên thì bị một đám yêu cầm vây đánh, hắn lấy ra mấy tờ phong hỏa pháp chỉ kích hoạt. Lão đầu nhìn yêu thú không ngừng tấn công, giọng nói gấp lên.
- Bây giờ bảo mạng mới là quan trọng, nếu không nhanh đến truyền tống trận sẽ không kịp.
Lâm Phong mặt kệ lời lão đầu, hắn vẫn một đường bay tới chỗ Ảnh Nguyệt, trên đường đi chỉ nhìn thấy cảnh đổ nát, huyết nhục khắp nơi nhưng thi thể tu sĩ, yêu thú đều không thấy, có lẽ bị bọn yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-dai-luc/2444412/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.