🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lãnh Phi Dao đứng một bên chờ đợi, vẻ mặt rất thiếu kiên nhẫn.

- Cao lão những thứ còn lại để ta nói với hắn, lão đi nghĩ sớm đi.

- Được rồi.

Lâm Phong bị tiểu nha đầu kéo đi, ánh mắt nhìn ngọc bài trong tay, từ bây giờ hắn đã chính thức trở thành đệ tử thánh cung, cứ như là mơ vậy.

- Sao ta cảm giác mọi chuyện dễ thế nào ấy nhỉ?

- Nếu là mấy đời chủ nhân lúc trước của lão phu thì không cần phải khảo thí đã được thông qua, quan trọng là thực lực của ngươi.

- Ta hiểu rồi.

Hèn gì hắn lại cảm thấy kỳ lạ, từ trước đến giờ đều là hắn tự làm tự ăn bây giờ có người khác hổ trợ nên có chút không quen.

Lãnh Phi Dao dẫn hắn đi thẳng lên núi, nơi ở của ngoại môn đệ tử nằm ở chân núi, nội môn thì ở giữa còn trên đỉnh là đệ tử chân truyền cùng với trưởng lão và chấp sự.

Càng lên cao linh khí nơi này càng nồng đậm tuy chưa thể so với linh thạch nhưng cũng hơn xa những nơi lúc trước hắn đến, đi được một lúc thì giọng nói của lão đầu truyền đến.

- Bên dưới nơi này chính là linh mạch, tiểu tử ngươi có muốn đào một ít linh thạch không?

- Lão tự đi mà đào.

Muốn đào gốc của thánh cung chỉ có mấy thanh niên chưa trãi sự đời mới đi làm, một thiên tài thông minh như hắn sao có thể làm những chuyện ngu ngốc như vậy.

Lâm Phong theo Lãnh Phi Dao tiến vào nơi ở của nội môn đệ tử, bên trong Đan cung đệ tử chân truyền có thể tự do đi lại, ngoại trừ chỗ của mấy vị trưởng lão, nội môn đệ tử chỉ có thể từ giữa núi trở xuống còn ngoại môn đệ tử thì chỉ được phép ở chân núi canh cổng, đó là quy tắc.

Trên đường đi mấy tên đệ tử nhìn thấy Lãnh Phi Dao đều chuyển hướng, cảm giác nàng đi đến đâu thì bọn họ chốn đến đó.

- Phía trước có mấy phòng trống, ngươi tự chọn một cái đi.

Nơi ở của nội môn đệ tử khá rộng được hẳn một căn phòng riêng, Lâm Phong chọn đại một phòng bước vào, bên trong rất tốt, có đủ mọi thứ cần dùng.

Lãnh Phi Dao chỉ đứng bên ngoài nói với hắn.

- Ngươi cứ ở đây tu luyện nếu có gì thì thông báo với ta.

- Nhưng đệ không lên được đỉnh núi thì làm sao thông báo với sư tỷ?

- Ta quên mất.

Nàng lấy ra một cái hoàng kim lệnh đưa cho hắn, bên trên có khắc một chữ Lãnh.

- Ta còn có chuyện phải giải quyết, tạm biệt.

Sao khi tiễn Lãnh Phi Dao rời đi, Lâm Phong đi vào bên trong căn phòng bắt đầu làm quen với nơi ở mới, phòng ngủ, phòng khách, phòng luyện dược đều được tách riêng, phía trước còn có một linh điền dùng để trồng linh dược.

Hắn lấy ra thánh bài quan sát, thứ này không phải pháp bảo trữ vật nhưng có thể lưu trữ rất nhiều thứ như điểm cống hiến, nội quy thánh cung…

Đầu tiên là nội quy của Đan cung, Lâm Phong nhìn sơ qua phát hiện thứ này quả thật không đơn giản có thể lưu được cả đống văn tự, nhìn mà mỏi mắt.

Hắn vừa đọc được một lúc thì giọng nói của lão đầu truyền đến.

- Tiểu tử thứ này không phải dùng mắt để đọc, phải dùng thần thức.

- Sao nghe giống ngọc giản truyền công vậy?

- Nó đó.

Ngọc giản truyền công là một loại pháp bảo cao cấp chuyên lưu lại những môn công pháp, thuật pháp… có thể truyền thừa đến hàng vạn năm mà không hư hại.

Sao khi nắm rõ nội quy Đan cung hắn cùng lão đầu tranh thủ thời gian bàn bạc đại kế tương lai, trước tiên là điểm cống hiến thứ tuyệt đối không thể thiếu trong thánh cung.

Mọi giao dịch trong thánh cung đều có liên quan đến điểm cống hiến, nói một cách đơn giản và dễ hiểu thì điểm cống hiến có vai trò chẳng khác gì linh thạch.

Bên trong thánh cung phần lớn vật phẩm đều có thể trao đổi bằng điểm cống hiến, ngoại trừ một số trường hợp đặt biệt cần phải yêu cầu thêm cấp bậc.

Muốn nhận được điểm cống hiến chỉ có một cách duy nhất là làm nhiệm vụ, để phát huy tinh thần có làm thì mới có ăn, thánh cung nghiêm cấm trao đổi trái phép điểm cống hiến với mọi hình thức.

Mỗi năm đệ tử thánh cung phải đạt được đủ số điểm cống hiến yêu cầu, đối với nội môn đệ tử thông thường mỗi năm phải đạt được vài vạn điểm cống hiến, trường hợp không đủ chỉ tiêu sẽ bị gián cấp từ nội môn thành ngoại môn.

Tiếp theo là bí cảnh, thánh cung là một trong những thế lực sở hữu nhiều bí cảnh nhất đại lục, theo ghi chép bên trong thánh bài thì Cửu Huyền thánh cung có đến 10 cái bí cảnh trong đó có 9 cái tiểu thiên bí cảnh và 1 cái đại thiên bí cảnh.

Cuối cùng là Linh Mộng thánh nữ, theo ghi chép thì thánh nữ có thể đến bất kỳ nơi nào bên trong thánh cung, quyền hạn chẳng khác gì cung chủ, không chừng bên trong Đan cung cũng có người của nàng, cho nên bây giờ hắn vẫn chưa an toàn.

Lâm Phong dùng thần thức đảo qua vài lần cơ bản đã nắm rõ nội quy thánh cung, trong đầu chợt nghĩ tới một chuyện.

- Lão đầu thời của lão có bí cảnh không?

- Có.

- Thời của lão chẳng phải không có phong linh sao?

Bí cảnh thánh cung thật ra là phong linh nằm ở sâu bên trong Hoang Nguyên do yêu thú nắm giữ, lúc phong linh mở ra thánh cung sẽ tiến vào xây dựng một cái truyền tống trận, sao đó sẽ cử người bảo hộ.

Bí cảnh được xây dựng trên tiểu linh mạch gọi là tiểu thiên bí cảnh, bên trong chỉ tồn tại yêu thú huyền cấp trở xuống muốn bảo vệ truyền tống trận không khó cho nên bên trong Cửu Huyền thánh cung có đến 9 cái tiểu thiên bí cảnh.

Đại thiên bí cảnh được xây dựng trên đại linh mạch, bên trong có cả thiên thú và địa thú, để bảo vệ được truyền tống trận thánh cung đã phải xây bốn tòa thiên trận xung quanh cùng với bốn vị tôn giả trấn giữ.

Lão đầu thở dài nhớ lại chuyện cũ.

- Thời của lão phu tu chân giả mạnh hơn bây giờ không biết bao nhiêu lần, có một số tên xuyên phá được thời không đi đến một vùng đất khác, có người nói nơi đó là một đại lục hoàn toàn mới, những nơi như vậy gọi là bí cảnh.

- Xuyên phá thời không sao? Vừa nghe là đã thấy trâu bò.

- Mấy tên đó đều là thiên tài tuyệt thế, yêu nghiệt đương thời cho dù chủ nhân của lão phu cũng không phải đối thủ.

- Lão đầu yên tâm, đợi gặp được mấy tên yêu nghiệt đó ta sẽ lấy lại mặt mũi cho lão.

Lâm Phong nói xong thì lăn ra ngủ, mấy tên kia có lẽ đã chết từ mấy vạn năm trước ngay cả tro cốt cũng không còn, đời này chỉ sợ không có cơ hội rửa nhục giúp lão đầu.

Kim Quang thành, bên trong Thanh Vân môn, lúc này lão môn chủ đang cung kín đứng một bên đưa tiễn mấy vị đại nhân vật rời đi.

Lãnh Tuyên mỉm cười nhìn lão môn chủ.

- Lần này đã làm phiền môn chủ.

- Không có gì, được giúp đỡ cho Lãnh chấp sự là vinh hạnh của lão phu.

- Vậy xin đa tạ.

Đoàn người hướng về phía truyền tống trận rời đi, bên trong thành trì đều có lệnh cấm phi hành cho dù là đại nhân vật như Lãnh Tuyên cũng không thể tùy tiện vi phạm, huống chi đây không phải là địa bàn của lão.

Mấy tên đệ tử thánh cung đi trước mở đường, phía sao là mấy cái chiến xa lớn được linh mã kéo đi, bát mã kéo xe khí thế vô cùng bá đạo, tu sĩ hai bên tự động nhường đường.

Bên trong một cái hồng xa, hai tuyệt thế mỹ nhân đang trò chuyện, tư thế vô cùng dụ người, bạch y nữ tử ngồi dựa vào chiến xa, hồng y nữ tử thì gối đầu nằm trên cặp đùi thon dài của nữ tử bên cạnh.

- Thương thế của muội thế nào rồi ?

- Đã tốt.

- Tên nam nhân đó thật không biết cái gì gọi là thương hoa tiếc ngọc, dám ra tay với một mỹ nhân như muội.

- Trên chiến trường chỉ có kẻ thù, không có mỹ nữ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.