Lâm Phong dùng vẻ mặt khó xử nhìn Phi Dao, chuyện này hắn đâu thể quyết định.
Lãnh Phi Dao lắc đầu.
- Mấy gốc linh dược đó rất khó tìm, ta nghe nói Vạn Bảo các vừa nhập về mấy lô linh dược nếu không nhanh chân sẽ bị người khác lấy mất.
Phong Viêm suy nghĩ một lúc thì lấy ra một tờ thư tịch để lên bàn.
- Đệ cần linh dược gì thì ghi hết vào đây, ta sẽ nhờ người mua giúp.
- Để ta để ta.
Lãnh Phi Dao vội dành lấy, sao đó nàng ghi một lúc mấy chục thứ vào bên trong rồi đưa lại cho gian thương.
Phong Viêm nhìn qua vài lần, mày kiếm khẽ nhíu.
- Ngọc phượng châu sa, đây là loại linh dược gì vậy?
- Đó là nữ y không phải linh dược, chuyện đơn giản như vậy cũng không biết hèn gì sư tỷ không thích ngươi.
- Chẳng phải nói chỉ mua linh dược thôi sao ?
Lãnh Phi Dao nghe vậy liền kéo Lâm Phong rời đi.
- Ngươi không giúp thì ta tự đi mua.
- Đạo hữu xin dừng bước.
Nếu ngày mai không diễn ra đại hội thì có thể tìm cơ hội khác để dụ dỗ tên sư đệ này, bây giờ mà không tận dụng thì phải đợi đến 5 năm nữa thánh cung đại hội lần tiếp theo diễn ra, lúc đó còn làm ăn gì nữa.
Phong Viêm lấy ra một thanh tiểu kiếm có kích thước tương tự ngón tay, hắn buộc tờ thư tịch vào tiểu kiếm rồi mở cửu sổ ném lên trời.
- Phi kiếm truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-dai-luc/2444279/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.