Mua hết số trận bàn này thì số linh thạch hắn kiếm được sẽ bay hết một nữa.
- Tiểu tử ngươi nên nhớ làm đại sự không thể keo kiệt.
- Vậy có thể tham lam không ?
- Có thể nhưng phải đúng người đúng thời điểm.
Lâm Phong nhếch môi.
- Vậy khi nào là thời điểm tốt nhất.
- Bây giờ.
- Lão đầu ta cảm giác da mặt của lão hình như còn dày hơn cả ta.
- Như nhau như nhau thôi.
Hai người ở chung bấy lâu lão đầu cảm giác bản thân đã bị tiểu tử này lây nhiễm, sao này phải cẩn thận một chút, tốt nhất là cách ly.
Lâm Phong mua 200 cái trận bàn, thứ trận pháp lão đầu nghiên cứu là loại chỉ sử dụng một lần trong thời gian ngắn nên sẽ không tiêu hao quá nhiều trận bàn.
Trong lúc Lâm Phong cùng lão đầu nghiên cứu trận pháp thì vài nơi bên trong thánh cung đang tổ chức ăn mừng, sao năm ngày tranh tài đầu tiên nghe nói đã có hơn 50 đệ tử ngoại môn thành công bước vào vòng trong, sao khi đại hội kết thúc thì số đệ tử này chính thức trở thành nội môn đệ tử.
Bên cạnh đó có bảy đệ tử được các trưởng lão lựa chọn làm đệ tử chân truyền, Phong Viêm cũng nằm trong số đó nghe nói còn được ba vị trưởng lão Đan cung tranh giành cuối cùng gian thương chọn làm chân truyền đệ tử của nhị trưởng lão Lưu Vũ Đồng.
Phong Viêm hành lễ xong thì bị Lãnh Phi Dao kéo đến Thực Vi Hiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-dai-luc/2444272/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.