Lâm Phong đứng bên cạnh nhìn Phi Dao đặt cược, hắn vẫn nhớ lời của gian thương nên quyết định hoàn tục, từ nay không phạm đổ giới.
Sao khi đặt cược xong thì hai người lại trở về vị trí dành cho đệ tử chân truyền, lúc này bên trên kháng đài đã có khá nhiều đệ tử đến quan chiến.
Lý Tuệ Vân từ xa đi tới, phía sao nàng vẫn là Phong Viêm, tên này bám dai như đĩa mỗi lần Lâm Phong gặp Tuệ Vân sư tỷ là sẽ nhìn thấy gian thương bên cạnh.
Lãnh Phi Dao vội chạy tới bên cạnh sư tỷ vui vẻ chào hỏi.
- Sư tỷ, Như Nguyệt muội muội đã đến chưa ?
- Muội ấy vừa bước lên chiến đài.
Bên dưới chiến đài phần lớn đệ tử đã có mặt, Lãnh Hàn Băng cũng đã xuất hiện, nàng đứng ở vị trí đầu tiên trong số 500 đệ tử, ánh mắt nàng nhìn về vị trí dành cho đệ tử chân truyền, nơi đó có tiểu muội cùng lưu manh đang hò hét trợ trận.
Gương mặt lạnh lùng kiêu ngạo thoáng qua tiếu ý, trong lòng ẩn hiện niềm vui khó nói, cảm giác này làm cho nàng khẩn trương hơn lúc bước vào trận đầu cuối cùng của kỳ đại hội trước đó.
- Tỷ tỷ vừa cười sao ?
Lãnh Phi Dao lẩm bẩm, trong lúc đôi môi Hàn Băng nhếch lên đã bị nàng bắt gặp, cũng có thể là khoảng cách quá xa nên nàng đã nhìn lầm.
Nữa giờ sao toàn bộ trưởng lão, chấp sự Pháp cung đều có mặt, 500 đệ tử tiến vào cấm trận nghe chấp sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-dai-luc/2444259/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.