Lâm Phong ném cho nàng một cái túi trữ vật, bên trong là toàn bộ đan thư đã lấy được.
- Sư tỷ có muốn kiểm tra lại không ?
- Hì hì… không cần, ta tin đệ.
Lãnh Phi Dao chỉ lấy một nữa còn một nữa nàng để riêng cho tỷ tỷ, tuy bình thường nàng làm việc thiếu suy nghĩ nhưng vẫn hiểu được đạo nghĩa gian hồ, chỉ cần có mặt là có phần.
Theo lời của lão đầu thì phần lớn tàn tích Thông Thiên đã bị khai phá, những thứ quan trọng đã bị lấy đi dù có ở lại cũng không tìm được thứ gì nên Lâm Phong quyết định rời đi.
Vài ngày sau, bên trong một tòa thành thuộc Vô Cực thánh cung, một nam hai nữ đi trên đường liên tục thu hút ánh mắt của mọi người xung quanh.
Nam nhân tương đối bình thường, trên gương mặt thỉnh thoảng lộ ra nụ cười lưu manh, nữ tử lại vô cùng nổi bậc.
Lãnh Phi Dao dáng người nhỏ nhắn, hoạt bát linh động, đôi mắt xinh đẹp hữu thần, nụ cười tỏa nắng như tinh linh trong truyền thuyết chỉ có một khuyết điểm là đường nét chưa rõ ràng.
Bên cạnh nàng là Lãnh Hàn Băng tuy đã dùng bạch y che đi dung mạo, trường bào che dáng người nhưng đôi mắt màu lam lạnh lùng đủ khiến cho người đi bên cạnh kinh hồn.
- Tiểu Phong tử còn bao lâu nữa thì tới Thương Vân thành ?
- Theo địa đồ thì còn hai lần truyền tống nữa là đến.
Lâm Phong miễn cưỡng trả lời, có mỹ nữ đi chung là chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-dai-luc/2444229/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.