Thiên Kỳ nhìn Thiên hậu, bà gầy đi nhiều, gương mặt xanh xao, dưới mắt co quầng thâm. Chứng tỏ Thiên hậu vì Thiên Kỳ mà sức khỏe ảnh hưởng không ít. Nhìn Thiên hậu, Thiên Kỳ chỉ muốn khóc, nước mắt cô đang trào ra nhưng cô sợ Thiên hậu lo lắng, lại lặng lẽ cúi đầu khẽ gạt đi dòng nước mắt.
- Mẫu hậu, con về rồi.
- Ừm, ta biết, con sẽ không bỏ ta một mình đúng không Kỳ nhi.
- Nhi thần bất hiếu, khiến người lo lắng.
Thiên hậu không nói gì, chỉ đưa bàn tay lên xoa nhẹ gương mặt nhỏ nhắn thanh tú của Thiên Kỳ. Ánh mắt bà trìu mến, chan chứa một tình yêu vô bờ dành cho nữ nhi của bà.
Thiên Kỳ nghe nói, trong suốt thời gian Thiên Kỳ lạc xuống Phàm giới, Thiên hậu mất ăn mất ngủ, ngày đêm mong nhớ Thiên Kỳ. Nhìn người xanh xao như vậy, Thiên Kỳ trong lòng cảm thấy thật xót xa.
Nô tỳ của Thiên hậu bước vào, trên tay của nàng cầm một chén canh hạt sen.
- Để ta.
Thiên Kỳ đón lấy chén canh nóng, dịu dàng từng muỗng đút cho Thiên hậu ăn. Thiên hậu nhìn vậy thì vui mừng lắm. Mọi người xung quanh cũng vui mừng nhìn Thiên hậu chịu ăn uống trở lại.
Thiên Kỳ đút hết canh cho Thiên hậu ăn rồi ở tẩm cung Thiên hậu cho tới khi bà an giấc mới ra về.
Bước ra khỏi tẩm cung của Thiên hậu, Thiên Kỳ không về ngay mà bước thẳng tới điện của Thiên đế, mang theo một thỉnh cầu.
Vừa bước đến cửa thì cô bị lính gác chặn lại:
- Thiên đế đang làm bận…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ky-truyen/947384/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.