Khẽ nhíu mày, Thiên Kỳ cố mở mắt. Cô nheo mắt lại vì ánh sáng chói lóa rọi thẳng vào mắt. Lấy tay che bớt ánh sáng, cô từ từ mở to mắt. Nhìn xung quanh, toàn là những cảnh vật quen thuộc.
Kẹt! Một tiếng mở cửa, có người bước vào.
Vội vàng đến bên giường, Lan nhi lo lắng hỏi:
- Công chúa, người không sao chứ?
Thiên Kỳ cố ngồi dậy, nhìn lại một lượt thì đây chính xác là Ngự Lam cung.
- Ta về khi nào thế Lan nhi?
Lúc này đầu Thiên Kỳ cứ ong ong, chẳng nhớ sao mình lại về được Ngự Lam cung nữa.
- Người không nhớ gì sao?
- Ta thực sự không nhớ.
Trong đầu Thiên Kỳ bây giờ chỉ là nhớ là cô đến Hàn Tử cung rồi gặp Khiết Linh cô cô, sau lúc đó hoàn toàn không nhớ mình về Ngự Lam cung bằng cách nào.
- Ầy, công chúa, người đi chơi về không chịu ăn uống gì, cứ thế ngủ đến giờ luôn đó.
Thiên Kỳ vẫn không hiểu, mình về được là sao?
- Người có đói không, nô tỳ dọn thức ăn lên cho người. – Lan nhi vừa dọn giường chiếu vừa hỏi Thiên Kỳ.
- Có, ta đang đói lắm.
- Vâng, để nô tỳ đi xuống nhà bếp bưng đồ ăn ngon lên bồi bổ cho công chúa.
Lan nhi đi xuống bếp, còn một mình Thiên Kỳ trong phòng. Trong đầu cô hiện lên những câu hỏi, những thắc mắc chẳng thể giải đáp.
__Trong hư vô__
- Con nghĩ gì thế?
Thiên Kỳ giật mình, ngó nghiêng xung quanh chẳng thấy ai. Tưởng mình nghe nhầm, cô lại ngồi im trên giường, suy nghĩ mấy thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ky-truyen/947374/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.