Sau câu nói kia của cô, Thái hậu có nét mặt buồn rầu, bà thở dài nhìn Thiên Kỳ, rồi lại quay ra đưa mắt nhìn xa xăm. Trầm ngâm một lát, Thái hậu nắm lấy tay Thiên Kỳ khe khẽ nói:
- Con có biết tại sao, các Lệ vương phi trước kia đều chết trong chỉ một đêm hay không?
- Tiểu nữ thật sự không biết.
- Haiz, cũng phải, đâu ai dám nói ra chứ.
- Họ không phải do Lệ vương giết hại sao?
- Nếu họ không muốn hại Viễn nhi, thì Viễn nhi đã không hại họ.
- Ý người là….
- Tất cả Vương phi trước kia của Viễn nhi đều do Hoàng hậu đề đạt, mục đích là hãm hại Viễn nhi.
Cô đơ người, cái sự thật kia khiến cô nhận ra hai điều. Một là, Hoàng hậu là hiện thân của Diêm vương hiện giờ. Hai là, phu quân tương lai của cô không phải kẻ sát nhân vô cớ. Cô lúc này không biết nên vui hay buồn nữa. Chợt, thoáng qua tâm trí cô, cô nhớ lại lần thứ hai cô ở Tần Nghi lầu, Thái hậu nói cô giúp người, đừng để Lệ vương làm chuyện ác nữa. Nhưng với những gì Thái hậu vừa kể, thì Lệ vương có gì nguy hiểm ư? Cô bèn hỏi lại:
- Thái hậu, nếu người nói vậy thì Lệ vương bản tính vốn không ác, sao người lại muốn con giúp Lệ vương không làm chuyện ác?
- Cho dù bản tính vốn không ác, nhưng Hoàng hậu đã khiến nó thù hận quá nhiều, nó ôm mối thù đó đã 5 năm nay. Ta nghĩ nó sắp…..
- Tiểu nữ đã hiểu.
Sau cuộc trò chuyện đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ky-truyen/947335/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.