Theo lời mời của Lão phu nhân, Thiên Kỳ sửa soạn rồi đi đến Hoan Âm phủ. Hôm nay cô cố ý không trang điểm, trang phục cũng chọn bộ đơn giản nhất. Bước vào Hoan Âm phủ cô đã bắt gặp ánh nhìn của Lão phu nhân và thêm một người nữa, đó chính là Tư Hàn Minh – cha cô bây giờ. Không biết là do ám ảnh người cha vô tâm kiếp trước hay do kí ức nguyên chủ mà cô không có một chút thiện cảm nào cho người cha này. Cô chậm rãi bước tới, cung kính chào hỏi:
- Tiểu nữ thỉnh an Lão gia và Lão phu nhân.
- Ayyo, sao lại chào hỏi xa cách vậy chứ, Tiểu Kỳ mau qua đây ngồi với ta.
- Tạ ân của Nội tổ mẫu.
- Tiểu Kỳ ngày càng xinh đẹp a, không hổ danh là người của Tư gia.
- Nội tổ mẫu quá lời rồi.
- Con thật là có diễm phúc đó, Tư gia ta nở mày nở mặt vì có con, vậy là nhà ta có một chính phi trong triều, thế lực cũng tăng lên đáng kể.
Nghe câu nói này cô lại nghĩ đến kiếp trước, cũng là câu nói tương tự thế này, mà cô lâm vào cảnh hôn nhân ép buộc. Lần này, phải thật khôn ngoan mà né tránh, nếu không cơ hội trọng sinh lần này sẽ trở nên vô ích. Cô chậm rãi nói:
- Con giờ còn nhỏ dại, chưa giỏi xử lý mọi chuyện, chỉ sợ về vương phủ, không biết giải quyết chuyện trong đó lại mang tiếng xấu về cho Tư gia.
- Con thông minh, sáng suốt chắc chăn sẽ giải quyết ổn thỏa, ta tin tưởng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ky-truyen/240444/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.