Hình Nghiêu nghe xong phun một lượng lớn nước ra ngoài,vẻ mặt cứng đờ,lời nói lắp bắp như đang trốn tránh,ánh mắt đảo tứ phía liên hồi;quản gia đứng bên cạnh chỉ biết phì cười với hai anh em họ.Hình Thiên thấy anh mình vờ như không hiểu liền trùng mặt xuống tỏ vẻ không ưng ý,tay cầm đũa chọc chọc vào bát cơm,miệng cứ nói suốt những chuyện trước kia;Hình Nghiêu đã hứa không giữ bí mật,hai anh em phải nói cho nhau nghe.
-Vậy em có nói chuyện của em và Tiệp Mã Thu cho anh không,hay chờ đến khi anh phát giác mới chịu nói,hay để đến khi có 'hổ phụ sinh hổ tử' như ba em mới chịu nói cho anh nghe.
-Chuyện đó sao có thể,em muốn lựa thời điểm nói cho anh nhưng không ngờ a Thu lại nói cho anh biết;em xin lỗi anh hai.
Thanh âm trở nên nhỏ dần rồi lại tắt hẳn,cậu không dám nhìn lên anh hai;mắt cứ lâu lâu lại nhìn xem Hình Nghiêu có phản ứng gì.Ba của họ là ăn cơm trước kẻng mới được ông bà ngoại chấp nhận làm rể,cũng vì việc đó mà bị ông ngoại ghẻ lạnh suốt mấy năm trời.
-Haizzz anh chỉ lo em bị ức hiếp mà thôi,nếu em thực sự yêu cậu ta vậy thì cứ tiến tới;nếu có ngày cậu ta làm em rơi dù chỉ một giọt nước mắt anh liền không tha cho hắn.
-Cậu ấy rất thương em,sẽ không làm em buồn,cũng sẽ bảo vệ thật chu toàn,anh đừng lo.
Hình Thiên cao giọng cam đoan con người hắn tốt như thế nào,sẽ đối với mình bao nhiêu thập phần thành tâm;Hình Nghiêu nhìn đứa em ngốc trong lòng cũng chỉ lắc đầu cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kinh-nha-tiep/1016389/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.