Khưu Uyển Di ngẩng đầu nhìn gương mặt trẻ trung anh tuấn của ông ta một cái, khẽ lắc lắc đầu, có một số việc chỉ có thể giấu kín trong lòng, không thể nói cùng ai, nếu không kết cục nhất định sẽ rất thê thảm.
– Em đã cho rằng em sẽ vui vẻ nhưng tuyệt đối chẳng vui vẻ chút nào, em nghĩ, nếu số mệnh có thể quay lại một lần nữa, cho em một cơ hội lựa chọn lại…
Khưu Uyển Di bỗng dừng lại không nói. Âu Dương Kính cười hỏi:
– Thế thì làm sao?
Khưu Uyển Di cúi đầu cười khổ:
– Nếu vận mệnh cho em cơ hội làm lại chỉ sợ em vẫn sẽ lựa chọn như thế, bởi vì so với những thứ bây giờ phải chịu đựng thì nghèo khó lại càng đáng sợ hơn, ít nhất bây giờ em có thể tìm được khoái hoạt nơi anh nhưng nếu em chọn nghèo khổ thì chính là tuyệt vọng.
Âu Dương Kính vuốt ve mặt bà ta, ánh mắt dịu dàng như có thể chảy nước, Khưu Uyển Di nhìn ông ta, lòng cũng say, chưa từng có người đàn ông nào nhìn bà ta bằng ánh mắt như vậy, dù là lúc có quan hệ mặn nồng nhất với Khổng Khánh Tường thì bà ta cũng chưa từng được chăm sóc như vậy. Trong thế giới của ông ta, bà có cũng được chẳng có cũng chẳng sao, như bụi bặm trong không khí, đê tiện không thể hình dung.
Là Âu Dương Kính đem lại cho bà niềm hạnh phúc của một người đàn bà.
– Uyển Di, người đàn ông nào có thể nhẫn tâm với một người như em chứ?
Khưu Uyển Di cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-tro-ve/1270692/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.