🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

5.

Mãi đến giờ ăn tối, Giang Tâm mới xuống nhà lần nữa.

Đôi mắt cô ta lấp lánh, giả vờ áy náy nhìn tôi: "Em có thể ngồi cạnh mẹ. Chị ngồi ở đâu cũng được, chị có thể ngồi trong góc ăn cơm."

Nói xong, Giang Tâm liền ngồi vào trong góc.

Chỗ tôi vui vẻ, ấm áp bao nhiêu thì chỗ cô ta vắng vẻ, lạnh lẽo bấy nhiêu.

Nhìn chúng tôi như là một gia đình, còn cô ta chỉ như một người ngoài.

Hiệu quả của làn sóng này rất rõ ràng.

Quả nhiên, trong mắt mẹ tôi hiện lên vẻ không đành lòng, miệng bà mấp máy, muốn gọi Giang Tâm lại đây.

Nhưng dễ gì tôi để Giang Tâm được như ý? "Dì, con có thể ngồi đây được không?" Tôi nghiêng đầu mím môi, dè dặt nhìn mẹ. Vào lúc này, nhìn tôi rất hồn nhiên giống như người bình thường.

Một tiếng "dì" trực tiếp phá vỡ phòng tuyến tâm lý của mẹ tôi.

"Được, đương nhiên có thể. Tiêu Tiêu ngồi xuống cạnh mẹ, có được không?"

Tôi cẩn thận nắm lấy đầu ngón tay của mẹ, cong mắt cười đến ngoan ngoãn, hiểu chuyện.

Ánh sáng trong khóe mắt tôi quét qua thấy Giang Tâm đang nhìn tôi bằng cặp mắt oán hận, không cần phải nói là tâm trạng của tôi tốt đến nhường nào.

Tôi rất vui nên đã ăn hẳn hai bát cơm lớn.

"Thịt? Thịt?"

Tôi cắn một miếng thịt, rồi lùa cơm vào miệng. Mỗi lần làm xong, tôi liền vỗ tay một cái.

Nhìn Giang Tâm sốt ruột, tôi quay sang mỉm cười với cô ta. Cô ta cũng chỉ có thể gượng cười đáp lại.

* * *

Nhưng có vẻ cô

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-tro-lai/4456591/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.