3.
Giang Tâm đã đợi ở nhà từ lâu. Vừa nhìn thấy tôi, nước mắt cô ta rơi lã chã.
"Hu hu hu, chị..."
Cô ta vừa khóc, vừa định há miệng nói gì đó, đã bị tôi tặng cho một cái tát trời giáng.
"Khóc cái gì mà khóc? Tối ngày chỉ biết khóc. Cô muốn khóc cho cái nhà này lụi bại mới vừa lòng đúng không?"
Tôi như một con gà chọi đang chống nạnh, vênh váo tự đắc nhìn Giang Tâm.
Giang Tâm đột nhiên bị tôi đánh thì thoáng kinh ngạc, một tia vui sướng lóe lên trong mắt cô ta. Giang Tâm vừa quay đầu liền trưng ra bộ mặt tủi thân, muốn nhào vào lòng mẹ tôi.
"Mẹ, quả nhiên em gái rất ghét con. Em ấy trách con vì đã đoạt mất thân phận của em ấy, đoạt mất thân phận..."
Giang Tâm còn chưa nói xong, tôi đã bắt đầu lộ ra vẻ mặt sợ hãi nhìn xung quanh.
Cứ như thể xung quanh tôi có quỷ vậy.
Tôi run rẩy nhìn chằm chằm đôi giày của mình.
Mẹ theo ánh mắt của tôi nhìn xuống, bà phát hiện tôi đang đeo một đôi giày cũ nát.
Bà nhìn lại Giang Tâm trong ngực mình, trên chân là mẫu bốt chữ L mới nhất của mùa hè năm nay, trị giá năm con số.
Mẹ tôi lại không khỏi xót xa, hai mắt mẹ đỏ hoe. Bà không vui đẩy Giang Tâm ra khỏi lòng, tiến hai bước về phía tôi.
Nhưng ngay lúc mẹ định chạm vào tôi, một lần nữa bà lại cảm thấy áy náy mà rút tay về, ôm mặt khóc.
Giang Tâm bị hành động này của mẹ tôi làm cho ngây người. Chị Giang Ngữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-tro-lai/4456589/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.