Thấy cô mới tỉnh dậy mà giữ được tinh thần như thế là tốt rồi. Anh định hỏi cô về chuyện cô có phải Sở Hàn không thì y tá đưa thuốc bước vào.
"Lạc tiểu thư, tới giờ uống thuốc rồi"
Y tá viên để thuốc trên bàn rồi ra ngoài. Cô cứ ngồi nhìn đống thuốc ấy mà không động chạm gì tới chúng. Thấy lạ anh bèn hỏi:
"Em không uống thuốc sao?"
Cô lắc đầu liên tục.
"Đắng"
Anh mỉm cười xoa đầu cô. Không ngờ một kẻ cứng đầu như cô lại sợ thuốc đắng.
"Em chưa uống thì sao biết thuốc đắng hay không?"
"Thuốc nào cũng đắng, không uống"
Anh đặt bát cháo của cô sang một bên, vươn người lấy thuốc trên bàn rồi rót một cốc nước. Cô ngơ ngác không biết anh định làm gì. Anh xé gói thuốc rồi đổ nước vào rõ ràng là anh đang pha thuốc cho cô nhưng cô đã nói là không uống rồi.
"Đừng tốn công pha, không uống" - cô quay mặt đi.
Anh lấy thìa quấy một lúc rồi dốc hết cốc thuốc vào miệng mình nhanh chóng kéo cô lại đẩy hết thuốc sang miệng cô. Nhìn bên ngoài có thể thấy như họ đang hôn nhau nhưng thật ra là anh đang bón thuốc cho cô. Cô trợn mắt nhìn anh nuốt chỗ thuốc vừa rồi xuống.
"Có đắng không?" - anh hỏi.
Cô ngơ ngơ một lúc thì mới thấy vị đắng của thuốc thấm vào lưỡi.
"Đắng, đắng quá"
Cô vơ lấy cốc nước uống một hồi. Anh lấy trong túi ra một viên kẹo bóc cho cô.
"Ăn tạm viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-tra-thu/2028783/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.