Anh lập tức cho vệ sĩ đi tìm cô, một người con gái đang bị bệnh chạy mất như thế thật là nguy hiểm. Đúng là ngoài việc cứng đầu ra cô còn giỏi khiến người khác lo lắng.
Cô lảo đảo từng bước tiến về phía biệt thự Sở Gia. Cô chạy đi rất nhanh mà quên cả đi giày, đôi chân trần với những vết xước nhỏ đang lê từng bước trên đường. Trông cô bây giờ chẳng khác gì một người phụ nữ vô gia cư vì tóc tai luộm thuộm quần áo nhem nhuốc mặt trắng bệch nhợt nhạt đến bước đi còn cảm thấy yếu. Trên đường mọi người xa lánh cô như né tránh, khinh thường nhưng cô không hề quan tâm tới điều đó.
Chẳng mấy chốc cô đã tới Sở Gia, đúng lúc Sở Nguyệt đang có việc chuẩn bị ra ngoài, ả diện một bộ váy sang trọng đeo kính đen và đội một chiếc mũ rộng vành, xung quanh rất nhiều người hầu bao quanh. Cô lững thững tiến tới rên khẽ tên ả:
"Sở…Nguyệt"
Sở Nguyệt giật mình quay lại, đám người hầu sợ hãi lùi lại phía sau. Dường như ả nhận ra cô nhưng không ngờ lại gặp cô trong bộ dạng thảm hại này.
"Sở…à không, Lạc Hiên Di sao trông cô lại…"
Cô dùng ánh mắt sắc lạnh khiến ả rợn người. Trong lúc tất cả bọn họ không để ý cô đẩy ngã Sở Nguyệt chạy vào trong, đám người hầu đều sợ sệt không ai dám đuổi theo. Sở Nguyệt hoảng hốt đứng dậy hét lên:
"Mau, mau giữ cô ta lại"
Lúc này mấy tên vệ sĩ mới từ đâu chạy vào trong. Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-tra-thu/2028770/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.