Sở Nguyệt chạy một mạch tới C.O đùng đùng xông vào văn phòng của anh. Lúc đó cửa phòng đang mở và anh cũng chuẩn bị đi họp, nhìn thấy gương mặt của ả là anh lại chẳng muốn nói gì thêm.
"Lâm Hạo Thiên, em muốn nói chuyện với anh"
Anh không quan tâm tới lời ả chỉ chăm chú vào bản thảo và trao đổi với Alex.
Sở Nguyệt thấy mình như kẻ vô hình có gọi đằng trời anh cũng chẳng để ý bèn lao tới hất hết đồ đạc trên bàn làm việc của anh xuống. Lúc này anh mới chịu nhìn ả nhưng nhìn với ánh mắt khinh bỉ vì trước mắt anh Sở Nguyệt như biến thành kẻ điên.
Anh vỗ vai Alex:
"Cậu ra ngoài trước đi"
"Vâng"
Anh kéo dãn cà vạt bước tới trước mặt ả nhìn đống đồ đạc nằm lăn nóc trên sàn giận dữ:
"Cô còn muốn làm loạn tới khi nào nữa? Có phải tôi quá hiền với cô rồi không?"
Sở Nguyệt dùng chân đẩy mạnh vào chiếc ghế đang ngáng đường bước tới chỗ anh nắm lấy cà vạt nhìn anh với điệu bộ thách thức:
"Một là làm đám cưới hai là… đừng trách em trừ khử cô ta"
Anh cười thành tiếng, ả đang muốn đe dọa anh?
"Gì đây? Cô chuyển từ ăn vạ sang đe dọa tôi đấy à? Cho dù có lấy ai ra để đe dọa tôi thì cô cũng không bao giờ đạt được mục đích"
Anh thẳng tay hất tay ả ra. Tính sai người dọn đống bẩn thỉu trong phòng thì bị ả nắm lấy tay.
"Lâm Hạo Thiên, anh không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-tra-thu/2028741/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.