Sáng hôm sau cô tỉnh dậy thì cảm thấy thật mệt mỏi, vừa vươn vai ngồi dậy cô giật mình khi nhìn xung quanh chỗ nào cũng không giống phòng của cô. Cô còn đang nghĩ đến trường hợp xấu nhất nhưng vô tình nhìn thấy tấm ảnh của giám đốc Dương và gia đình ở trên bàn. Cô nghĩ đây chắc là phòng của Thành Vũ vậy… còn anh ấy đâu?
Cô mở cửa phòng bước ra ngoài phòng khách không thấy ai cả. Tối qua cô mệt tới nỗi ngủ mê mệt không biết gì phải làm phiền tới cả Thành Vũ, cô vỗ đầu nghĩ lại cảm thấy xấu hổ. Cánh cửa ở căn phòng phía trước không đóng, cô bước từng bước tới đó. Cô nhòm thử xem bên trong là gì thì thấy Thành Vũ đang nằm ngủ trên bàn, thì ra đây là phòng làm việc của anh ấy. Trên máy tính vẫn còn hiện bản thảo, có lẽ vì làm việc quá sức mới ngủ gục luôn trên bàn. Cô nhẹ nhàng lấy áo khoác của mình choàng lên người Thành Vũ, rồi nhẹ nhàng cúi đầu xuống thử ngắm nhìn khuôn mặt ấy.
Cô đưa tay theo từng đường nét trên khuôn mặt Thành Vũ, cũng góc cạnh và đẹp đẽ không kém gì Lâm Hạo Thiên. Cô bất giác mỉm cười rồi lại tự bảo bản thân không được nghĩ gì thêm.
Cô không thể tiếp tục ở đây cho đến khi Thành Vũ dậy, trước khi đi còn làm một vài món ăn sáng bày sẵn ở trên bàn.
…
8 giờ sáng, tại C.O…
Phòng họp,
"Vấn đề lần này chúng ta nên chú trọng vào tâm lí của khách hàng và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-tra-thu/2028734/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.