Ánh mắt với lời nói đầy tính đe dọa kia khiến mọi người nín thở… tuy có đáng sợ nhưng với Dương Thành Vũ anh chẳng qua chỉ là một tiểu thiếu gia lấy quyền lực ra chơi đùa.
"Tôi cho cô 3 giây để bước ra phía trước… 1… 2… 3 "
Anh đếm từ một tới ba chậm nhất có thể nhưng cô vẫn trốn sau lưng Dương Thành Vũ không nhúc nhích. Hai người đàn ông nhìn nhau như kẻ địch, ánh mắt như tạo ra tia lửa điện.
Trong một thoáng im lặng anh bật cười…
"Cô không chịu ra phải không? Thôi được, vậy thì kẻ chịu trận sẽ là tất cả bọn họ"
Anh lớn giọng chỉ tay vào từng người một của Đài Truyền hình. Tất cả đều cúi đầu không dám nhìn thẳng vào mặt anh, duy chỉ có một người duy nhất dám đứng ra bảo vệ nhân viên của mình.
"Anh Lâm, nhân viên của Đài Truyền hình không làm gì có lỗi với anh cả. Có gì anh không nên nhắm vào họ…"
Nhiều người muốn cản Dương Thành Vũ lại vì đang chọc giận nhầm người. Trong từ điển của anh không có từ "không thể" và một khi anh đã quyết chuyện gì thì anh sẽ làm cho tới bến. Dương Thành Vũ vốn không sợ anh, bản thân là một trong những người đứng đầu Đài Truyền hình không thể để một kẻ trơ trẽn làm loạn.
Anh chuyển hướng nhìn thẳng vào mắt Dương Thành Vũ lời nói đầy thách thức:
"Khẩu khí cũng mạnh đấy, nhưng giám đốc Dương… anh lại không biết rằng một khi tôi ngứa mắt điều gì thì sẽ khiến điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-tra-thu/2028643/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.