Sở Nguyệt nhìn anh tỏ vẻ ngây thơ.
"Em không có ý nghe lén anh và Alex nói chuyện, chỉ là vô tình đi ngang qua thôi…"
Anh cười nhạt. Điệu bộ giả vờ của cô ta cũng thật ngu ngốc.
"Hừ… điều nên biết sớm muộn gì cũng biết, biết trước một chút cũng không sao"
Sở Nguyệt vô cùng tức giận, quay về phòng đóng rầm cửa lại.
"Chị ta chưa chết? Đúng là mạng lớn mà… nếu đã vậy mình cần phải tự tay hủy hoại chị ta một lần nữa"
Sáng hôm sau, tại một căn hộ cũ. Cô vừa mở mắt tỉnh dậy thì đã bị một phen hết hồn vì có một gương mặt đang nhìn cô chằm chằm. Cô bật dậy hét toáng lên sợ hãi :
"Á á á, cứu tôi với có ma…"
Cô chùm chăn lên tỏ vẻ sợ hãi co rúm lại. Người đàn ông khiến cô phải giật mình lại là anh. Anh bất động khi nghe tiếng hét của cô, điều lạ là sao anh lại tìm được nhà cô và vào trong được. Anh nghĩ cô đang giả vờ bèn sấn đến ôm chầm lấy cô từ đằng sau. Cô giật mình đá anh bay ra khỏi giường ngã bịch xuống đất…
"Á.… cứu cứu tôi với, có ma"
Đám vệ sĩ kia vội vàng chạy đến đỡ anh dậy. Lúc này anh không chịu được nữa tức giận quát:
"Thôi đi, Lạc Hiên Di cô còn dám hét lên như thế nữa có tin tôi giết cô không?"
Cô tròn mắt nhìn anh im lặng. Anh nguôi giận, chỉnh lại vạt áo. Cô lưỡng lự hỏi :
"Sao anh vào được nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-tra-thu/2028635/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.