Cùng Hàn gia, Trịnh gia bắt đầu có rất nhiều quyền lực trong thương trường. Gia đình mấy đời đều là kinh doanh nhưng đến đời của ba Văn Văn thì như diều gặp gió mà thăng tiến.
Khi ấy, mẹ của Tiểu Y và Văn Văn là bạn thân, họ quen nhau từ đại học. Sau này hai người kết hôn, cùng nhau tổ chức một đám cưới kép. Cùng hẹn hò nhau sinh ra Tiểu Y và Văn Văn trong cùng một năm.
Cứ ngỡ rất hạnh phúc nhưng khi Trịnh gia nghe tin đứa cháu đích tôn đầu tiên là gái thì vô cùng khinh thường bà. Khi sinh ra, bà chịu không ít tiếng nói của họ hàng nhà chồng. Dẫu muốn ly dị cũng không được, vì cha của bà đang nhập viện, không đủ tiền chạy chữa.
Cứ thế cắn răng chịu đựng những lời nói đàm tếu kia, bà chỉ biết ôm Văn Văn mà khóc. Cũng may đời bà còn có bạn thân và đứa con gái bé bỏng mà gắng gượng.
Khi Văn Văn lên bốn, mẹ cô tiếp tục mang thai. Lúc ấy, Trịnh gia đưa đi làm bùa cầu khấn các kiểu... và khi siêu âm
“Là bé gái!”
Một giáng hoạ rơi xuống bà.
Về tới nhà, gương mặt ai cũng coi bà như là khắc tinh vậy.
Không chịu nỗi nữa, bà rạch tay cùng đứa bé trong bụng rời khỏi thế giới. Trước đó, bà viết di chúc nhân chồng ngủ say lấy vân tay, làm công chứng rằng 5% cổ phần của Trịnh gia dành cho Văn Văn và lời từ biệt cuối dành cho cô:
-Mẹ xin lỗi vì để con ở lại thế gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-tieu-thu-lam-tinh-nhan/2418234/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.