Húc Dương nhận ra sự chần chừ trong mắt Tiểu Y, cô luôn hướng về phía anh nhưng không bước đến bên anh. Anh tiến một bước, Tiểu Y bỗng lùi gót.
Húc Dương cười nhếch mép.
"Vậy là hiểu rồi! Cô ấy không có gì với mình cả. Là vì bản hợp đồng kia!".
Rồi anh quay gót, nhẹ nói:
- Chúc hai người thành đôi. Tôi không làm bóng đèn nữa.
Và anh rời đi ngay.
Cô định đi theo Húc Dương nhưng bị Lạc Địch kéo lại.
- Tiểu Y, anh ta không hề đơn giản. Anh ta liên quan đến cái chết của Hàn gia.
Tiểu Y nghe thế gượng lại.
Cô đứng đó một lúc, như để sắp xếp câu từ.
Rồi cô quay gót, nhìn thẳng vào mắt anh:
- Thực sự... cảm ơn cậu đã cho tớ thấy mình vẫn còn giá trị. Nhưng mà việc cậu thích tớ, có lẽ ở lúc tớ kéo cậu đứng dậy khi cậu bị vấp ngã. Bất kì người con gái nào cũng có thể làm thế.
- Không, không hề, hồi ấy chỉ có mình cậu!
Lạc Địch kéo cô vào lòng.
- Cậu không phải là nam chính trong truyện ngôn tình của tớ, tớ cũng không phải nữ chính trong truyện ngôn tình của cậu. Chúng ta chỉ đơn giản bắt lấy bàn tay, kéo cậu khỏi sự tuyệt vọng.
- Cậu là người đó, người tớ yêu đã 8 năm rồi.
- Đó, có lẽ tớ là người mang đến ánh sáng cho cậu, cậu dựa vào cái đó để bao biện tình yêu không còn nữa. Chúng ta luôn cố gắng kiếm nửa kia của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-tieu-thu-lam-tinh-nhan/2418176/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.