Diêm Vương:【 Sao cô không dùng tâm mà quan sát? 】
Tô Vân Thiều:【 Mắt Điện Tử có thể ghi lại một số cảnh mà mắt thường không thấy được, tôi không tận mắt nhìn thấy con quỷ kia, có dùng tâm quan sát cũng vô dụng. 】
Diêm Vương:【 Ấn Diêm Vương cũng không dùng được? 】
Tô Vân Thiều:【 Dù sao đó cũng là đồ vật của ngài, tôi chỉ có thể mượn dùng trong chốc lát, không thể dùng thường xuyên được. 】
Tô Vân Thiều:【 Nói về chuyện đó, vì sao ấn Diêm Vương của ngài lại ở trong người tôi? 】
Vừa nói về vấn đề ấn Diêm Vương, Diêm Vương lập tức không trả lời nữa.
Tô Vân Thiều đau đầu không thôi: Tên ôn con này lại giả chết! Vào buổi tối gặp mặt lần đầu tiên, Diêm Vương đã dạy cô cách sử dụng ấn Diêm Vương, cho phép cô thấy rõ được mối quan hệ nhân quả chằng chịt giữa hai người.
Tô Vân Thiều lo lắng Diêm Vương lừa mình, cô đã mở ra mắt Phật.
Đó là một pháp môn của nhà Phật, cô có thể sử dụng, nhưng sẽ phải tiêu tốn hơn phân nửa nguyên khí trong cơ thể, mở mắt xong rất lâu mới có thể nhìn thấy được, kết quả chẳng khác mấy so với việc sử dụng ấn Diêm Vương, khác ở chỗ là sử dụng ấn thì chỉ chớp mắt một cái là có thể nhìn thấy được.
Diêm Vương chiếm mất chiếc ghế dựa đặt dưới gốc cây hoa đào của cô, nằm dưới cây hoa đào, thoải mái mở miệng châm chọc, mỉa mai cô: “Ấn Diêm Vương tiện lợi như thế thì cô không cần, lại đi dùng mắt Phật,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-that-va-thien-kim-gia-hop-tac-voi-nhau/3891453/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.